Cậu giúp mình viết một bức thư tình đi
Văn Nhiễm không biết Hứa Tịch Ngôn đã bỏ hộp thuốc dạ dày vào ngăn bàn nàng từ lúc nào.
Là Hứa Tịch Ngôn đích thân đến sớm, hay nhờ bạn cùng lớp nào đó bỏ vào giúp, nàng hoàn toàn không rõ.
Nếu giờ nàng hỏi xung quanh: "Ai là người đã giúp Hứa Tịch Ngôn bỏ thuốc vào ngăn bàn mình thế?"
Liệu có bị coi là đang khoe khoang không?
Thế nên Văn Nhiễm chỉ ngồi im lặng, cho đến khi hết tiết tự học buổi sáng, nàng cùng Đào Mạn Tư chuẩn bị đi mua bữa sáng thì có một nữ sinh gọi nàng lại: "Văn Nhiễm."
Văn Nhiễm quay đầu.
"Cậu với Hứa Tịch Ngôn có quen thân không?"
Tim nàng đập thình thịch. Người giúp Hứa Tịch Ngôn bỏ thuốc vào ngăn bàn nàng, có phải là cô gái này không?
Nhưng cô gái kia chỉ nói: "Có một bài tiếng Anh, mình nghĩ mãi không hiểu, rất muốn hỏi học sinh mới từ nước ngoài về như cậu ấy."
Đào Mạn Tư nhìn Văn Nhiễm một cái.
Văn Nhiễm chậm rãi lắc đầu: "Không thân đâu, mình nói nhiều lần rồi mà, không thân chút nào." Rồi nàng nói với cô gái: "Hay là cậu mang bài qua đây, mình với Đào Mạn Tư cùng xem thử."
May mà cả hai đều học khá môn tiếng Anh, ba người thảo luận một lúc, cuối cùng cũng giải được bài đó.
Xét về phép lịch sự, việc Hứa Tịch Ngôn nhớ tới câu nàng buột miệng nói dạ dày hơi khó chịu vào ngày hôm qua, rồi đưa thuốc cho nàng, lẽ ra nàng nên cảm ơn cô.
Nhưng nàng lại không làm vậy.
Sau khi cùng Đào Mạn Tư mua xong bánh mì, vừa từ cửa hàng nhỏ bước ra, liền thấy Hứa Tịch Ngôn cùng Bạch Xu sóng vai nhau bước tới.
Đào Mạn Tư: "Ê Hứa..."
Văn Nhiễm kéo tay áo Đào Mạn Tư: "Đi thôi đi thôi."
Ra khỏi cửa hàng nhỏ, Đào Mạn Tư vẫn nói: "Hứa Tịch Ngôn thân với Bạch Xu từ lúc nào vậy? Hai người họ quen nhau như thế nào?"
"Không biết."
Văn Nhiễm cũng không muốn biết.
Tóm lại, Hứa Tịch Ngôn đã có bạn mới. Nếu nói trong trường này ai hợp làm bạn với Hứa Tịch Ngôn nhất, thì có lẽ chính là Bạch Xu.
Cùng xinh đẹp, cùng nổi bật, cùng có gia cảnh tốt.
Theo lý mà nói, Văn Nhiễm nên thấy chua xót, nhưng thực tế nàng lại thấy nhẹ nhõm.
Lúc ấy Đào Mạn Tư khẽ huých khuỷu tay nàng: "Là Trương Triết Văn kìa."
Văn Nhiễm ngẩng đầu, thấy Trương Triết Văn đang đi một mình phía trước.
Đào Mạn Tư đẩy gọng kính: "A, có nên đến bắt chuyện không..."
Văn Nhiễm cười: "Muốn thì đi thôi."
Đào Mạn Tư kéo tay nàng: "Cậu phải đi với mình."
"Này..."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!