Hạ Tê Kình không muốn đến xem chủ yếu là bởi cậu thấy điều này không cần thiết, cậu không phải tuýp người hoài niệm, huống hồ đối phương quyết định chuyển đi hẳn là do cuộc sống chẳng mấy vui vẻ, muốn lãng quên quá khứ, nếu đã là như thế, cần gì tới quấy nhiễu người ta.
Hai con người ở hai đường thẳng song song, chỉ cần đi đúng quỹ đạo của mình là tốt rồi.
EDITOR:
Lúc Thời Tự đẩy cửa tiến vào thư phòng, Hạ Tê Kình đang ngẩn người nằm nhoài trên bàn, thấy hắn tới đây, cậu chàng vội vã ngồi thẳng dậy, nhíu mày nhìn chằm chằm đề cương, làm bộ như ta đây thật sự nghiêm túc nghiền ngẫm.
Thời Tự đưa vé vào cổng cho Hạ Tê Kình,
"Bên trong túi tiền, suýt chút nữa đã đem đi giặt chung với đống quần áo."
Hạ Tê Kình thoáng sững sờ, À… Cảm ơn nha.
Sau đó cậu mới chợt nhớ ra mình chỉ tẩy mỗi đồ lót, còn quần áo bên ngoài thì chưa giặt. Bởi vì thói quen tắm rửa của cậu là nhân tiện vò luôn quần lót dưới vòi hoa sen rồi mới bỏ những thứ đồ khác vào máy giặt.
Hạ Tê Kình biết Thời Tự mắc chứng ưa sạch sẽ ở mức độ nhẹ nên mới gấp gáp đứng lên,
"Hồi nãy tắm xong mệt quá, tôi quên giặt y phục mất rồi, xin lỗi cậu, xin lỗi, tôi đi giặt ngay đây."
Nói xong thì đặt bút xuống chuẩn bị bước ra ngoài.
Thời Tự ngăn Hạ Tê Kình lại,
"Không cần đâu, tôi giặt giúp cậu rồi."
Hạ Tê Kình có chút ngượng ngùng,
"Vậy… Cám ơn, tôi thật sự không cố ý, mới nãy đầu óc tôi không tỉnh táo lắm, lúc đi vào thư phòng còn xém hồn va phải cạnh bàn. Hay là, đồ đạc ngày mai của cậu để tôi giặt cho, coi như tôi báo đáp cậu."
Thời Tự khựng lại, Không cần.
Hạ Tê Kình nhiệt tình hệt như vầng thái dương,
"Ây dô, đừng ngại mà, nếu không trông cứ như tôi chiếm món hời của cậu ấy, lòng tôi sẽ không thoải mái."
Thời Tự lộ vẻ luống cuống,
"… Thật sự không cần."
Hạ Tê Kình tùy ý vỗ bả vai của hắn,
"Sao cứ ấp úng mãi thế, quyết định vậy nha, ngày mai sau khi cậu tắm xong tôi nhất định xông vào lấy quần áo, cậu không được động một ngón tay nào đâu đấy, ai động người đấy là chó con."
Khóe miệng Thời Tự khẽ co giật, nét mặt lộ vẻ vẻ ngây thơ,
"Ý tôi không phải thế…"
Hạ Tê Kình, Hả?
Thời Tự thở dài,
"Từ nhỏ tôi đã có thói quen giặt đồ chung với nhau chứ không giặt một nửa bỏ một nửa."
Hạ Tê Kình khó hiểu,
"Ai cho cậu tẩy một nửa, tôi nói là để đó cho tôi rồi mà."
Thời Tự nhìn chằm chằm vách tường, Nhưng mà… Đồ lót?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!