Chương 32: Cá voi cũng biết ghen

Phòng ngủ của hắn có một chiếc cửa sổ sát đất vô cùng lớn, bên ngoài cửa sổ là rừng cây và những ngọn núi xa xăm. Sau khi màn đêm khoan thai buông xuống, ánh trăng sẽ tràn vào khung cửa, phủ lên căn phòng những vệt sáng lăn tăn bàng bạc. Mềm mại, dịu êm, kết thành từng mảnh, hệt như sóng gợn mặt hồ.

EDITOR: LAM 

Mỗi một tầng trong căn biệt thự này đều có một phòng tắm. Lúc thường, Thời Tự dùng tầng một, còn Hạ Tê Kình dùng tầng hai. 

Hạ Tê Kình cố tình tắm rửa một cách chậm chạp, tắm lâu đến mức trầy da tróc vảy, mãi đến khi không thể kéo dài thời gian thêm được nữa mới lết từng bước một đi ra.

Bộ đồ ngủ mà Thời Tự đưa cho cậu gồm một chiếc áo phông rộng thùng thình in họa tiết thỏ Mashimaro và một cái quần đùi tứ giác màu trắng cùng tông.

Thời điểm Hạ Tê Kình đẩy cửa tiến vào, Thời Tự đang ngồi làm việc trước máy tính xách tay.

Thời Tự áy náy nói với cậu,

"Có chút việc đột xuất cần xử lý, sẽ xong ngay thôi."

Hình như là video trò chuyện nhóm, Hạ Tê Kình loáng thoáng nghe được giọng của Mễ Yên và Đường Giang, chắc là câu lạc bộ bước nhảy xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì rồi.

Hạ Tê Kình gật đầu sau đó nhẹ nhàng ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh bàn học để tránh máy quay lia tới. Cậu cứ tưởng một khi bước vào phòng, Thời Tự sẽ ngay lập tức quấn lấy mình, dụ dỗ đòi xem tuyến thể, thật không ngờ bản thân lại bị người ta bỏ xó, cậu đành phải lặng lẽ chui vào một góc, ngụy trang thành kẻ vô hình.

Mặc dù có lý do chính đáng, đối phương cũng không cố tình nhưng vẫn khiến cậu cảm thấy lúng túng.

Đường Giang nghe được câu nói vừa rồi của Thời Tự nên mới cất tiếng trêu ghẹo,

"Ây dô, đang ở cạnh bạn gái hả?"

Thời Tự thoáng khựng lại, Không phải.

Đường Giang,

"Chậc, giấu giếm làm gì, thế ban nãy em nói chuyện với người nào? Giờ này rồi mà còn ở cạnh nhau, không phải bạn gái thì là ai?"

Thời Tự đánh trống lảng,

"Tập xong động tác chưa? Còn nhiều chuyện nữa em đi ngủ liền đấy, anh tự mình tập đi."

Đừng vậy mà.. Đường Giang vội vàng quỳ lạy,

"Anh tập động tác tiếp theo nè, thề là không nói nhảm gì nữa đâu."

Đường Giang chính là cây hài chủ chốt của câu lạc bộ bước nhảy, chuyên phụ trách khuấy động bầu không khí, kiểu cách nói chuyện cũng vì vậy mà tùy ý chứ không câu nệ quá nhiều.

Song, hắn là một người rất có chừng mực, một khi biết đối phương không muốn tiếp tục đề tài, hắn sẽ ngay lập tức dừng lại và chuyển sang một chủ đề khác.

Đường Giang ngừng nói, Mễ Yên lại bất thình lình mở miệng,

"Chẳng phải cậu nói, học kỳ này cậu sống một mình ở bên ngoài sao?"

Thời Tự, Ừ.

Mễ Yên,

"Tôi luôn muốn thuê một căn nhà bên ngoài khuôn viên trường học. Chỗ ở của cậu có xa trường lắm không?"

Thời Tự,

"Không xa, khoảng 20 phút đi xe."

Mễ Yên cười nói,

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!