EDITOR: LAM
(*) Nguyên văn – Tú sắc khả xan hiểu nôm na là sắc đẹp thay cơm, ngắm mỹ nhân no rồi khỏi cần ăn cơm.
Hạ Tê Kình bất ngờ không kịp đề phòng bị người sờ soạng tuyến thể, thân mình ngay lập tức run lên bần bật, theo phản xạ tự nhiên bắt lấy cánh tay của Thời Tự.
Tuyến thể bị mơn trớn khiến toàn thân cậu xụi lơ suýt chút nữa là ngã xuống dưới, lúc này cậu chỉ có thể gắng gượng mượn lực cổ tay chống đỡ trên ghế sô pha để giữ thăng bằng.
Vốn dĩ, tuyến thể chính là mệnh môn (1) của mỗi một Omega, huống hồ thể chất của cậu mẫn cảm hơn rất nhiều so với những O khác, ngoại trừ những lúc tiêm thuốc ức chế ra thì cậu hầu như không đụng tới nó.
Có một số Omega đối với cấu tạo cơ thể đặc thù của mình cảm thấy vô cùng nhục nhã, họ căm thù nó là bởi vì họ cảm thấy bất công khi Alpha ngay từ lúc lọt lòng đã sở hữu ưu thế chi phối và thống trị.
Song, cũng sẽ có một số Omega tự hào về điều này, họ chăm sóc tuyến thể cực kỳ cẩn thận, thậm chí còn bảo dưỡng tuyến thể bằng cách sử dụng huyết thanh dưỡng ẩm và nước hoa, với họ đó chính là vốn liếng cá nhân có thể dùng để quyến rũ Alpha.
Mà Hạ Tê Kình, không thuộc loại nào hết, sợi dây liên kết giữa cậu và tuyến thể hệt như mối quan hệ hờ hững giữa hai người đồng nghiệp với nhau, sẽ không bỏ mặc nhưng cũng chẳng đoái hoài quá nhiều.
Việc tiêm thuốc ức chế nồng độ thấp vào mỗi một buổi sáng tương đương với động tác quẹt thẻ khi đi làm, thuốc ức chế hết hiệu lực đồng nghĩa với việc tan tầm rút thẻ rời đi, chỉ khi nào kỳ phát tình đột nhiên ập đến mới khiến bản thân nhớ ra bên cạnh mình có một người đồng nghiệp tính khí thất thường, chẳng biết lúc nào sẽ nhảy ra gây náo loạn một phen.
Nếu có thể chuyển thành dạng đối thoại thì chắc là sẽ như thế này:
Thời điểm sóng yên biển lặng…
Hạ Tê Kình,
"Chào buổi sáng, tiêm thuốc ức chế nha."
Tuyến thể, Hề lô.
Hạ Tê Kình, Tiêm xong.
Tuyến thể, Ừ.
Kỳ phát tình…
Tuyến thể,
"A a a a a a a a a! Tôi tới ngày, tới ngày, tới ngày, nóng thấy mẹ luôn rồi, Alpha của ông đây đang ở đâu? Ông đây phải đại chiến ba trăm hiệp cả ngày lẫn đêm với hắn!"
Hạ Tê Kình,
"Ngậm miệng lại, tiêm thuốc ức chế nồng độ cao."
Mặc dù quan hệ hờ hững là vậy nhưng sức ảnh hưởng của tuyến thể đối với Hạ Tê Kình mà nói là không thể chối cãi, bởi vì thể chất mẫn cảm cùng với nguyên nhân tuyến thể bị bỏ bê lâu ngày cho nên cậu gần như không thể chịu nổi bất cứ hành vị đụng chạm cũng như xoa nắn nào.
Vì vậy, khi tuyến thể đột ngột bị tập kích, phản ứng sinh lý của Hạ Tê Kình sẽ nhanh hơn phản ứng trí não một bước, phản xạ trước tiên của cậu sẽ là mềm nhũn cả người sau đó mới nhớ tới phải tóm lấy tay của tên hung thủ kia, ngẩng đầu lên, trừng to đôi mắt phiếm hồng mà nhìn hắn.
Hạ Tê Kình,
"Cậu nói bậy bạ gì thế?"
Thời Tự giữ nguyên vị trí cũ, đầu ngón tay vẫn cứ nhẹ nhàng vuốt ve tuyến thể của Hạ Tê Kình,
"Có người bảo với tôi, Alpha mà cắn tuyến thể của Omega thì sẽ khiến O đó cảm thấy vui vẻ."
Hạ Tê Kình, Ai nói?
Thời Tự,
"Bành Khải, cậu ấy kể là mỗi khi bạn gái không vui cậu ấy toàn xài chiêu này."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!