EDITOR: LAM
Thời điểm Hạ Tê Kình quay trở về ký túc xá, bạn cùng phòng với cậu hãy còn say giấc.
Lâm Dữ Thiên bị đánh thức nên mới mở miệng càm ràm,
"Quỷ sứ, lêu lổng ở ngoài cả một đêm, giờ mới chịu về…"
Hạ Tê Kình lắc lắc phần điểm tâm trên tay,
"Mua cho mày cháo nếp cẩm (*), bánh quẩy với sữa đậu nành nè."
Lâm Dữ Thiên tỉnh táo ngay tức khắc, sung sướng rạo rực ở trên giường nhận lấy bữa ăn sáng,
"Lát nữa mày có tiết không?"
Không.. Hạ Tê Kình cắn một miếng bánh bao trứng (1)rồi mới trả lời,
"Có hai môn vào buổi chiều thôi."
Lâm Dữ Thiên,
"Tao phải đến trung tâm hoạt động đoạt vé, mày đi chung với tao nhé?"
Hạ Tê Kình mờ mịt, Vé gì?
Lâm Dữ Thiên trừng mắt nhìn cậu,
"Mày không xem tin tức trên nhóm à? Vé biểu diễn tuần sau của ban nhạc Andromeda ấy!"
Ồ, là chuyện đó à.. Hạ Tê Kình khựng lại đôi chút rồi vờ như không có gì xảy ra uống hết ly sữa đậu nành,
"Được hoan nghênh ghê nhỉ, nổi tiếng đến thế ư?"
"Không chỉ nổi thôi đâu, tối hôm qua bên cò vé còn tung tin nói toàn bộ vé đã bị bọn họ mua hết, bởi vì có không ít người hâm mộ ngoài trường muốn mua vé cho nên giá vé bị đẩy lên tới tận hai ngàn (2) một tấm, sinh viên trong trường bất bình lên tiếng phản đối khiến cho Kinh Liên phải phát thông báo khẩn thanh minh vào sáng ngày hôm nay đó, sinh viên chỉ có thể nhận vé bằng thẻ học viên của mình, mỗi người một vé, không thêm không bớt, ai tới trước thì được, cũng không thể nhận thay cho bạn mình.
"Lâm Dữ Thiên thần thần bí bí nói,"Thật ra thì, chỉ được tính là tương đối nổi thôi nhưng bởi vì ra mắt không bao lâu mà độ phổ biến lại lan tỏa một cách chóng mặt. Đặc biệt là hát chính Diệp Vọng, đẹp trai dã man luôn! Vạn người mê đó trời ạ! Một giây là say đắm, hai giây là đắm say!
Alpha với sức hút nóng bỏng nhất sân khấu! Mỗi lần Diệp Vọng xuất hiện là y như rằng mọi ánh đèn sân khấu đồng loạt đổ dồn hết vào anh ấy, khiến cho những người còn lại trở nên nhạt nhòa.Hạ Tê Kình,
"Cảm giác mọi ánh đèn sân khấu đồng loạt đổ dồn hết vào anh ấy"… Cách đây không lâu mày cũng từng dùng câu này để hình dung về Thời Tự.
"Lâm Dữ Thiên mặt dày lên tiếng,"Thì mấy anh đẹp trai đều có khí chất na ná nhau mà, chốc nữa đi cùng với tao nha?
Mười giờ bắt đầu phát vé, phỏng chừng hiện tại đã có người xếp hàng rồi đấy."
Hạ Tê Kình muốn cự tuyệt nhưng trong lúc nhất thời lại kiếm không ra lý do để thoái thác, cậu nghĩ thầm, tới nhận vé thôi mà, đến lúc đó viện đại một cái cớ để không phải đi xem biểu diễn là được rồi, thế nên cậu đành miễn cưỡng đồng ý.
Lâm Dữ Thiên ăn xong điểm tâm thì đánh một cái ngáp sau đó đứng dậy rời giường rửa mặt.
Trong khi ngồi chờ Lâm Dữ Thiên, Hạ Tê Kình bất ngờ nhận được cuộc gọi từ Chu Dục Linh. Bà làm việc trong một cửa hàng đồ gia dụng, hiện tại đang là giờ hành chính nhưng không gian ở đầu dây bên kia lại vô cùng yên tĩnh, chắc là lại đứng ở cầu thang lén lút gọi điện đây mà.
Hạ Tê Kình nói với Chu Dục Linh rằng chuyện hợp đồng gần như đã hoàn tất, lúc bấy giờ bà mới thở phào một hơi đồng thời cũng bày tỏ mình có chút thấp thỏm lo âu.
"Tối nay con có rảnh không?". Chu Dục Linh ngập ngừng hỏi,
"Con dẫn Thời Tự về thăm nhà mình một chuyến, mẹ làm sườn xào chua ngọt cho hai đứa ăn."
Trước kia, mọi chuyện đàm phán với nhà họ Thời đều do một tay bố Hạ sắp xếp cho nên Chu Dục Linh vẫn chưa biết mặt Thời Tự.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!