EDITOR: LAM
Trường đại học Kim Hồ cho phép sinh viên kết hôn trong thời gian đi học, miễn không ảnh hưởng đến việc thi cử và tốt nghiệp thì cũng có thể sinh con. Song, vấn đề nằm ở chỗ, người đó là nam thần Thời Tự, còn đối tượng kết hôn của hắn lại là người có thành tích bết bát nhất lớp, Hạ Tê Kình.
Giáo viên phụ trách ở đầu bên kia điện thoại thốt chẳng nên lời, mãi một lúc lâu mới miễn cưỡng duy trì bình tĩnh bảo hai người ngày mai đến văn phòng một chuyến bởi vì có giấy chứng nhận đăng ký liên quan cần được bổ sung.
Sau khi cúp điện thoại, Hạ Tê Kình cay đắng hỏi Thời Tự,
"Ngày mai tôi không đi có được không?"
Thời Tự cảm thấy có chút buồn cười,
"Cậu sợ đến vậy cơ à?"
Hạ Tê Kình, "Tôi sợ gặp giáo viên từ cái thuở tiểu học lận, mỗi lần bị giáo viên gọi lên thì kiểu gì cũng phải dẫn về nhà gặp phụ huynh.
Vất vả lắm mới lết lên được đại học, cứ ngỡ chỉ cần không tùy tiện trốn tiết thì sẽ không phải gặp giáo viên nữa, kết quả là cứ hai, ba ngày lại bị giáo viên phụ trách điểm tên, cô ấy nhìn tôi như thể nhìn một thanh niên sa ngã ấy.
"Thời Tự rót cốc nước, uống một ngụm rồi mới nói,"Tôi thì tưởng cậu sợ bị hỏi chuyện kết hôn.À chuyện đó…
". Hạ Tê Kình gãi gãi đầu,"Dù sao cũng là giả thôi mà, đến lúc ấy tôi bịa đại mấy cái lý do hệt như đã dùng với ông ngoại để đối phó là xong, hơn nữa việc tôi kết hôn với cậu, nhìn kiểu nào cũng là tôi được lợi, he he.
"Hạ Tê Kình tưởng tượng đến vẻ mặt như nuốt phải ruồi bọ của giáo viên phụ trách vào ngày mai bèn nhịn không được cười sảng khoái một trận. Hạ Tê Kình muốn dắt mũi Thời Tự,"Ê, tôi có chuyện muốn thương lượng với cậu, ngày mai cậu có thể phối hợp một chút với tôi không?Thời Tự,Phối hợp cái gì?Ngày mai, giáo viên phụ trách nhất định sẽ chú ý tới bọn mình, cho nên bọn mình phải diễn sao cho giống như thật vậy đó.
". Hạ Tê Kình cây ngay không sợ chết đứng nói,"Ít nhất cũng phải cư xử như một cặp vợ chồng bình thường, có đúng không nè?
Trang phục tình nhân này nọ thì thôi cho qua đi, tởm chết mất, thế nhưng lời nói và cử chỉ phải thân mật và gần gũi một chút mới được, như vậy không tính là quá phận đúng chứ?
Kiểu giả vờ lơ đễnh gọi biệt danh của đối phương ấy, không quá đáng đâu ha?Thời Tự,…?
"Hạ Tê Kình càng nghĩ càng hưng phấn,"Còn nữa, chẳng hạn như, hai đứa bọn mình cùng nhau bước vào cửa, nhưng mà Alpha thì phải ưu tiên chăm lo cho Omega yêu dấu của mình trước nha, vậy nên cậu phải giúp tôi mở cửa, đợi tôi vào rồi thì cậu mới theo sau, làm như thế người ngoài nhìn vào sẽ thấy cậu là một chàng trai lịch lãm biết săn sóc người khác.
Tiếp đó, lỡ như giáo viên phụ trách kiếm chuyện với tôi, cố ý hỏi về thành tích thi này nọ, thân là một Alpha dịu dàng, chu đáo, cậu phải đứng ra bảo vệ cho tôi và hạ lệnh cho người giáo viên độc ác đó ngay lập tức ngậm miệng lại, tận lực bày ra dáng vẻ của một người bạn trai toàn năng.
"Nói tới vế sau, hai mắt của Hạ Tê Kình ngay lập tức phát sáng,"Đúng, chính là như vậy, sau này mỗi khi giáo viên phụ trách tới tìm tôi, cậu nhất định phải thay tôi cản lại, cô ấy sẽ không nảy sinh nghi ngờ gì nữa, còn đặc biệt tán dương cậu là một người rất có tinh thần trách nhiệm đấy."
Những lời này của Hạ Tê Kình có đến chín phần giả, một phần thật.
Cái gì mà trách nhiệm của một Alpha với người yêu, bạn trai toàn năng này nọ tất cả đều là nói bậy hết, cậu hoàn toàn không có hứng thú với cách đối đãi mà Thời Tự dành cho mình, đơn giản là vì từ năm nhất tới giờ cậu bị giáo viên phụ trách đeo bám quá lâu, chỉ cần có thể khiến cho người ta ăn quả đắng là cậu vui bất chấp.
Trong mắt các vị giáo sư, Thời Tự chính là con cưng của trời, giáo viên phụ trách yêu thích cậu ta tới mức hận không thể thu nhận làm con nuôi.
Vừa nghĩ tới sau này có thể lôi Thời Tự ra làm lá chắn đẩy lùi những buổi tọa đàm khiến người ta ghét vào sáng sớm kia, Hạ Tê Kình kích động tới mức muốn chạy quanh một vòng.
Thế nào, thế nào?. Hạ Tê Kình háo hức nhìn về phía Thời Tự,
"Tôi giúp cậu đối phó với ông ngoại thì cậu phải giúp lại tôi, công bằng chứ hả?"
Thời Tự ngẩng đầu lên nhìn trần nhà,
"Có vẻ không ổn lắm thì phải? Chuyện của ông ngoại được ghi rõ bên trong hợp đồng mà trong đó không hề nhắc đến việc tôi phải giúp cậu ứng phó với giáo viên phụ trách."
Hạ Tê Kình bị hắn vạch trần ngay tại chỗ nhưng vẫn không hề chột dạ,
"Tiện tay giúp đỡ thôi, hỗ trợ nhau mà."
Thời Tự từ chối cho ý kiến, hắn nhìn đồng hồ và nói,
"Đến giờ tắm rửa đi ngủ rồi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!