Chương 16: (Vô Đề)

Một đám thanh niên xử lý hết chục chai bia, thấy chưa đủ nên còn định gọi thêm whisky.

"Thôi dừng đi, uống nữa là say chết, tôi nghe nói quanh đây có nhiều ma men hay lởn vởn lắm." Có nữ sinh lo lắng nói.

"Nhiều con trai ở đây thế này, cậu sợ cái gì chứ?" Một nam sinh phớt lờ.

"Ai? Mấy cậu ai rút phải lá Quỷ Vương đó?" Lâm Thanh Thanh hỏi.

Lâm Mộc Nhuận đặt bài lên bàn, đúng là lá Quỷ Vương.

"Đừng có chuyển chủ đề!" Nam sinh kia ngó sang, thấy không phải người quen thì cũng chẳng quan tâm nhiều nữa.

"Thế có uống whisky không để gọi nào?"

"Cậu uống lắm thế, cả người mang hơi rượu về nhà không sợ bị xử à?" Có người hỏi.

"Ba tôi đi công tác rồi, mẹ tôi thì là sâu rượu, có khi uống nhiều hơn cả tôi ấy." Cậu ta trả lời.

Nam sinh thấy không ai phản đối liền mở giao diện đặt hàng trên máy.

"Mấy cậu nghĩ xong câu hỏi chưa?" Dư Văn Bác gõ bàn:

"Sao lại để anh bạn của tôi phải chờ thế này?"

"Nghĩ xong từ lâu rồi!" Một nữ sinh cười hì hì nói:

"Phải chờ xem tiểu soái ca chọn nói thật hay thử thách đã chứ."

Hơn hai mươi ánh mắt nhìn về phía Lâm Mộc Nhuận.

Thử thách.

Lâm Mộc Nhuận trả lời.

Không ngờ luôn đấy! Có người sợ hãi than:

"Tôi còn tưởng loại nam sinh lịch sự nho nhã này không có bí mật gì cơ."

Nữ sinh ban nãy hỏi xin phương thức liên lạc của Lâm Mộc Nhuận đập bàn, cao giọng nói:

"Vậy cậu chạy không thoát đâu! Tôi thay cục cưng của tôi tỏ tình với cậu, bên cạnh tôi này!"

Ngồi bên cạnh cô nàng là một nữ sinh trắng trẻo dễ thương, trông ngây thơ vô hại, nhưng vừa mở miệng đã khiến bọn nam sinh huýt sáo không ngừng.

"Lâm tiểu ca ca, có thể làm bạn trai mình ba ngày không? Mình sẽ không để bạn gái của cậu phát hiện đâu."

"Không để bạn gái cái gì cơ?"

Dư Văn Bác sửng sốt, quay đầu nhìn sang Lâm Mộc Nhuận.

Dư Văn Bác rất ấn tượng về Lâm Mộc Nhuận, người này khá ít nói, dù thành tích có cao cũng chẳng bao giờ tỏ vẻ, thỉnh thoảng cậu ta nghe Tư Bân nhắc tới vị học sinh mới này thì cũng toàn là chuyện học hành với nuôi mèo, từ trước tới nay Dư Văn Bác chưa bao giờ nghe qua chuyện Lâm Mộc Nhuận đặc biệt thân thiết với một nữ sinh nào đó.

Ầy! ! Chẳng lẽ cũng ngầm yêu sớm giống Lâm Thanh Thanh à?

Dư Văn Bác vuốt cằm suy nghĩ.

"Chỉ là nếu bị truyền ra thì sẽ mang lại ảnh hưởng không tốt lắm thôi." Cô nàng đối diện rõ ràng đã hiểu sai ý cậu ta.

Đúng lúc này, nhân viên phục vụ mang rượu và đá vào phòng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!