Tàn sát trại thật sự đã xảy ra, xảy ra vô cùng thê thảm, xảy ra vào lúc A Đại không biết.
Ngực hắn phập phồng kịch liệt, nghe người trẻ tuổi nói chuyện với Quạ Đen, nói vài lần, mới biết được bọn họ đang nói gì.
Hắn gật gật đầu, nói được.
Sau đó để lại vài người, số còn lại đi cùng mình, đi l ên đỉnh núi với người trẻ tuổi bằng một hướng khác.
Trên đỉnh núi có người sống sót rút lui từ sườn Bắc, đó là sau khi một số ít người của sườn Bắc phản ứng lại, nhanh chóng chạy trốn.
Người trẻ tuổi nói A Đại của chúng tôi không chống nổi, Dì Vịt* liền dẫn bọn tôi chạy.
Dì ấy chờ anh, A Đại muốn đi, bằng không dì ấy lại đánh trả.
(* áp di.)
Sườn Bắc không thể đánh trả, đánh trả chính là chịu chết, điểm này ngay cả người trẻ tuổi đều có thể nhìn ra.
Hiện tại binh lính đang ngồi kín nhà bọn họ, này muốn đánh trả, chính là dùng một mạng ôm một mạng lính.
A Đại vốn cho rằng nếu còn có năng lực rút lui, ít nhất chứng minh sườn Bắc có một phần ba dân thường còn sống.
Chính là khi hắn đi vào sườn núi trữ hàng kia, đếm hết cũng chỉ có hơn mấy chục người.
Đam Mỹ Hiện Đại
Có nam, có nữ, có trẻ con, duy chỉ không có người già.
Người già không chạy nổi, cho nên không chạy.
Đây là quy củ của Khổ Sơn, cũng là giác ngộ chung của người già.
Không giống như Từ Ca nghĩ, phụ nữ người già trẻ em nơi này cũng sẽ cầm súng cầm đao, bọn họ cũng là một phần sức chiến đấu, cho nên ngọc nát đá tan* chính là sự lựa chọn của những người lính không chính quy này.
(*: Ngọc đá cùng vỡ/ Ngọc nát đá tan = lưỡng bại câu thương/ đồng quy vu tận, kéo nhau chết chung.)
A Đại thấy được Dì Vịt, hắn đi hai bước, gọi một tiếng a tỷ.
Nhưng a tỷ không ngẩng đầu, chị đang cầm máu giúp chồng mình.
A Đại xông lên trước, thấy thủ lĩnh sườn Bắc trúng mấy viên đạn.
Trên cánh tay có, trên vai có, nhưng còn có một viên găm vào đùi, máu tươi như suối nguồn, sinh mệnh chảy ào ạt ra bên ngoài.
Anh đã hết thuốc chữa.
A Đại nhìn ra được, thủ lĩnh kia đã mở mắt không ra.
Dường như là Dì Vịt cõng anh một đường tới đây, giờ phút này trên người trên áo Dì Vịt đã nhuộm thành màu đỏ tươi.
Không được.
A Đại nói, nói xong đi qua kéo tay Dì Vịt.
Dì Vịt đẩy hắn ra, tiếp tục cố chấp xé ra một bộ quần áo, không ngừng quấn vào đùi.
Chị vẫn luôn không ngẩng đầu lên, giống như đang chuyên tâm mài loan đao của mình.
Nhưng loan đao của chị đặt bên chân, thậm chí lưỡi đao chém ra một lỗ hổng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!