Chương 40: (Vô Đề)

Hắn không biết làm sao để cứu nàng, chỉ nhớ mấy loại dược thảo Tang Ninh từng hái.

Vừa bò lết, vừa tìm kiếm.

"A Ninh, nàng nói cho ta biết loại cỏ nào có thể khiến nàng không còn đau nữa?"

Nàng căn bản không biết bản thân bị làm sao, phải tìm thuốc như thế nào?

Bỗng nhiên nhớ tới cây nhân sâm già trong không gian.

Có bệnh vái tứ phương, Tang Ninh lấy ra ăn một sợi râu.

Nhưng ai ngờ bụng lại càng đau hơn, bên trong như trời đất đảo lộn.

"Oa oa... ta không muốn sống nữa! Đau quá đau quá còn đau hơn cả sinh con!"

Hoắc Trường An vừa nghe nàng khóc, lại không nhịn được mà khóc theo.

Chẳng qua là cắn răng thầm lặng rơi lệ.

Hắn chưa từng thấy nàng yếu ớt như vậy, hôm đó bị roi đánh đến suýt tắt thở nàng còn không khóc, bây giờ lại khóc thành ra thế này.

Vậy là đau đến mức nào chứ!

Đột nhiên, hắn cảm thấy cánh tay Tang Ninh mềm nhũn rũ xuống.

"A Ninh!"

Thiếu niên hoảng loạn đặt nàng xuống, trong lúc lay động, trên tay hắn cảm nhận được một luồng ấm nóng.

Máu!

Máu chảy từng mảng lớn!

Từ phía dưới thân Tang Ninh.

Nhuộm đỏ toàn bộ quần của nàng.

Cũng nhuộm đỏ đôi mắt thiếu niên.

Tang Ninh nghe thấy một nam nhân gào thét khản cả giọng, rất khó nghe, như cổ họng bị cát sỏi cọ xát, như muốn xé nát cả thế giới.

Nàng cảm thấy càng lúc càng lạnh.

Cho dù được người ôm, nhiệt lượng cơ thể vẫn dần dần mất đi.

Sắp về nhà sao?

Cuối cùng, nàng không còn nghe thấy gì nữa.

Trong đầu một âm thanh non nớt như trẻ sơ sinh đang khóc.

"Cầu xin ngươi đừng đi, cầu xin ngươi cứu chủ nhân của ta."

Xung quanh rất yên tĩnh, nhưng lại có thể nghe thấy tiếng người rì rầm trò chuyện.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!