Edit: Nhược Vy
Beta: Quanh
"Em làm xong hết rồi?" Kim Giai Giai kinh ngạc hỏi.
"Không phải toàn bộ, nhưng cũng gần xong rồi."
"Ai, hâm mộ quá đi. Em mới đến phòng làm việc không lâu, lượng công việc tồn đọng không nhiều." Kim Giai Giai hâm mộ nhìn Lâm Giang Nam.
Lâm Giang Nam cười với cô ấy:
"Ha ha, chị tiếp tục nỗ lực nha ~"
Kim Giai Giai nhìn bóng dáng Lâm Giang Nam. Vì sao cô lại cảm thấy mấy ngày gần đây Lâm Giang Nam lúc nào cũng rạng rỡ, vui vẻ tươi tắn, hơn nữa vừa đến giờ tan tầm liền chạy nhanh hơn cả thỏ.
Cô lắc lắc đầu nhìn máy tính của mình.
Quên đi, cô vẫn nên nỗ lực làm việc thì hơn, nếu không hoàn thành, cô thật sự sẽ xong đời, dù sao mấy ngày nay cô đã xác định là không thể sống thoải mái.
Vừa ra khỏi đại sảnh, Lâm Giang Nam liền nhìn thấy Khương Trừng.
Hôm nay Khương Trừng mặc áo phao màu cam, cổ tay áo có một phần màu nâu, bên trong anh mặc áo len màu trắng cổ chữ V, trên cổ còn quàng một chiếc khăn lớn màu xanh sẫm.
Bên dưới là quần tây thẳng thớm màu đen, đôi chân dài nghịch thiên kia suýt chút nữa là khiến Lâm Giang Nam chảy nước miếng.
Cô vẫy tay với anh, Khương Trừng mỉm cười nhìn cô đi tới.
Lạnh không? Anh vừa hỏi vừa choàng khăn quàng trong tay lên cổ Lâm Giang Nam, lúc này cô mới phát hiện, thì ra trên tay anh còn cầm một cái khăn khác.
"Không lạnh không lạnh."
Lâm Giang Nam nhìn anh nói. Chỉ cần nhìn thấy anh, cô sẽ không cảm thấy lạnh.
Khương Trừng giúp cô quàng khăn cổ, sau đó lại vén tóc cô ra, đã một thời gian qua đi, tóc cô cũng dài ra không ít, vốn là đến cổ giờ đã sắp đến xương quai xanh, cầm trên tay vẫn tinh tế mềm mại như vậy.
Lâm Giang Nam vui vẻ phát hiện chiếc khăn anh quàng giúp mình giống hệt chiếc khăn trên cổ anh, chẳng lẽ đây là khăn quàng đôi.
Cô cúi đầu đặt tay lên khăn quàng cổ.
Khương Trừng nhìn Lâm Giang Nan cúi đầu, trong mắt toàn là hình ảnh của cô.
Ấm quá. Lâm Giang Nam ngẩng đầu nhìn Khương Trừng, trong mắt là hai ngôi sao sáng lấp lánh.
Khương Trừng cưng chiều vuốt vuốt tóc cô:
"Đi thôi, lên xe đi, bên ngoài trời lạnh."
Vâng.
Khương Trừng choàng tay qua eo Lâm Giang Nam, hai người cùng nhau đi đến chiếc xe bảo mẫu cách đó không xa. Anh giúp Lâm Giang Nam mở cửa xe, để cô lên trước.
Hi, anh Hiểu Thiên.
Lâm Giang Nam chào hỏi với Tần Hiểu Thiên.
Tần Hiểu Thiên thấy Khương Trừng mở cửa xe cho Lâm Giang Nam thì không khỏi có chút bội phục. Trước nay đều là người khác mở cửa xe cho Khương Trừng, làm gì có chuyện Khương Trừng mở cửa xe cho người khác.
Lâm Giang Nam vừa ngồi xuống ổn định, Khương Trừng cũng ngồi vào bên cạnh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!