Chương 4: Lâm Giang Nam

Edit: Nhược Vy

Beta: Quanh

(Chương trước đã cho bé Longleg lên bìa chương rồi, nay cho Coca lên chiếm spotlight nha)

Khương Trừng nhìn ngã ba trước mặt, rất hiển nhiên là anh sẽ rẽ phải, còn Lâm Giang Nam...

Tôi rẽ bên trái. Lâm Giang Nam chỉ con đường phía bên trái.

Khương Trừng lấy mì gói trong túi hàng của Lâm Giang Nam ra rồi đưa túi hàng cho cô.

Lâm Giang Nam nhìn mì gói trong tay Khương Trừng, hơi hơi nhíu mày.

Chẳng lẽ anh không ăn cơm, chỉ ăn mì gói sao?

Tôi đi trước đây. Khương Trừng nhàn nhạt nói.

Vâng! Lâm Giang Nam xách túi hàng Khương Trừng đưa cho mình, mơ hồ cảm thấy chỗ tay cầm ấm hơn.

Khương Trừng ôm mì gói của mình, nhanh chóng về nhà.

Anh cởi giày đi vào, đặt mấy gói mì vào tủ lạnh, sau đó tùy tay cầm một gói.

Mì Lão Đàn vị thịt bò rau cải muối chua [1], chính là vị này!

Anh bỏ cả mì và nước vào một tô, sau đó đặt trên bếp điện từ, chờ nước sôi thì đảo mì rồi cho gia vị vào.

Ngay lập tức, phòng bếp tràn ngập hương vị mùi của mì gói.

Nấu thêm khoảng một phút, anh cho thêm trứng gà đã đánh, sau đó chờ khoảng hai phút rồi tắt bếp.

Khương Trừng bưng mì ăn liền đến ban công, ngồi trên ghế xích đu ăn mì.

Coca nằm sấp cách anh không xa.

Tâm tình Khương Trừng rất tốt, gắp một ít mì gói bỏ vào tô cơm của nó, Coca chỉ ngửi ngửi, sau đó trực tiếp quay đầu đi.

"Này, tên kia, dám kén ăn à?"

"Mỗi ngày tao đều ăn mì gói, vậy mà còn phải mua đồ ăn cho chó cho mày, không phải loại đắt nhất thì không ăn, mày sống còn sung sướng hơn tao nhiều." Khương Trừng vỗ vỗ đầu Coca.

Coca bất mãn hừ vài cái.

Khương Trừng bất đắc dĩ thu tay, Soạt soạt ăn sạch mì trong tô.

Ăn mì, rửa bát xong, Khương Trừng vào phòng ngủ lấy đồ ăn chuyên dụng cho chó.

"Ăn đi ăn đi, đúng là đỏng đảnh." Anh đổ một ít thức ăn cho chó vào tô của nó, đổ thêm ít nước ở cái tô khác.

Coca bắt đầu hì hục ăn.

Khương Trừng xoa xoa nó:

"Mày nói xem, nếu sau này sự nghiệp của tao xuống dốc, dù sao tao cũng có thể ăn mì gói sống qua ngày, nhưng còn mày thì sao bây giờ, kén ăn như vậy, sau này không phải sẽ đói chết sao?"

Đáng tiếc Coca không hề để ý đến anh, tiếp tục ăn bữa tối của mình.

Khương Trừng đứng dậy, vào phòng ngủ lấy quần áo rồi đi tắm rửa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!