Chương 35: Chẳng lẽ chúng ta không phải?

Edit: Nhược Vy

Beta: Quanh

Ăn cơm xong, cô Đường muốn Đường Cẩm đưa Lâm Giang Nam về nhà.

Lâm Giang Nam vốn đang ngây ngốc cầm túi đứng cạnh mẹ Lâm, nghe thấy vậy thì vội vàng xua tay:

"Không… Không cần đâu ạ… Cháu tự gọi xe về cũng được."

"Sao có thể như vậy, tối thế này rồi, một cô gái như con lại về nhà một mình?" Cô Đường nói.

Nhưng… Lâm Giang Nam muốn trả lời, nhưng chưa nói xong đã bị mẹ Lâm chen ngang:

"Cô Đường của con nói rất đúng, giờ tối rồi không an toàn, để Đường Cẩm đưa con về, mọi người cũng an tâm."

Mẹ Lâm vỗ tay Lâm Giang Nam.

Đầu Lâm Giang Nam đầy hắc tuyến.

Ngày thường cô hay tăng ca, đôi khi còn muộn hơn bây giờ rất nhiều, không phải cô luôn về nhà một mình sao, sao lúc ấy không thấy mẹ lo lắng gì, giờ lại mở miệng nói như thật ┐(´д`)┌

"Để anh đưa em về, mọi người sẽ yên tâm hơn."

Đường Cẩm mở miệng nói.

Tất cả mọi người đều nói như vậy, Lâm Giang Nam đương nhiên không thể tiếp tục cự tuyệt.

Vậy làm phiền anh. Cô nói.

Dọc theo đường đi, hai người không nói gì nhiều nhưng ngẫu nhiên cũng nói vài câu, căn bản là không cùng đề tài.

Đường Cẩm nhanh chóng đến trước cửa tiểu khu Lâm Giang Nam.

"Anh đưa em vào nhé? Một cô gái như em đi vào một mình cũng không an toàn." Đường Cẩm nói.

Lâm Giang Nam cười trả lời:

"Không cần đâu, trị an ở tiểu khu này rất tốt, tôi có thể tự vào được, cảm ơn anh."

Lâm Giang Nam vừa nói vừa mở chốt dây an toàn.

Đường Cẩm nhìn tiểu khu trước mặt, rồi lại nhìn Lâm Giang Nam.

Vậy được rồi.

Vâng.

Lâm Giang Nam xuống xe đi vào trong tiểu khu, nhưng đi được vài bước, cô đột nhiên dừng lại, sau đó xoay người nói với Đường Cẩm.

"Cái kia… Anh Đường này…"

Sao vậy?

"Chuyện tối hôm nay… Tôi không biết trước. Hơn nữa, tôi cũng không có ý định kia…"

Lâm Giang Nam còn chưa nói xong, Đường Cẩm ngồi trong xe đã nở nụ cười.

Lâm Giang Nam khó hiểu nhìn anh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!