Edit: Nhược Vy
Beta: Quanh
Sau đó bọn họ thay đổi vài cảnh, cuối cùng cũng hoàn thành buổi chụp sáng nay.
Chụp hình xong, Lâm Giang Nam mệt mỏi tựa vào lan can.
Bây giờ tay cô rất mỏi, vì vẫn luôn phải dùng tay nâng camera, cho nên đâm ra quá sức.
Lúc cô đang cố gắng đấm bóp cánh tay, đột nhiên một chai nước khoáng được đưa tới bên cạnh. Lâm Giang Nam ngẩng đầu lên theo bản năng, trước mặt là Khương Trừng, trong tay cầm một chai nước khoáng.
Uống nước đi.
Lâm Giang Nam cũng không khách khí, nhanh chóng vươn tay nhận lấy.
Cảm ơn.
Khương Trừng cũng cầm một chai nước khác, bàn tay đẹp đẽ vặn nắp chai, uống một ngụm nước khoáng, Lâm Giang Nam thấy rõ ràng yết hầu anh chuyển động lên xuống.
Gợi cảm quá ~
Lâm Giang Nam si mê ngắm anh.
Cô cảm thấy máu của mình đột nhiên đình chỉ, lập tức đổ lại vào trái tim và đại não, khiến cô giật mình đứng yên, nhìn chằm chằm anh.
Căn bản là không thể dời mắt được, chỉ có thể nhìn chằm chằm.
Đang nhìn gì vậy? Khương Trừng buông chai nước khoáng trong tay, hỏi.
"Không... Không có gì." Lâm Giang Nam vất vả ổn định tinh thần, chẳng lẽ cô lại nói với nam thần, cô đang nhìn trộm yết hầu anh?
Khương Trừng gật đầu.
Anh đặt chai nước lên bàn bên cạnh, sau đó nhìn camera vừa rồi Lâm Giang Nam dùng để chụp hình, anh vươn tay lấy camera, đột nhiên anh muốn xem Lâm Giang Nam chụp mình như thế nào.
Lâm Giang Nam thấy anh cầm camera, không khỏi nhìn qua vài lần.
"Muốn cùng xem không?" Anh hỏi.
Có có. Lâm Giang Nam gật đầu thật mạnh.
Tuy rằng ảnh là cô chụp, nhưng chính cô cũng chưa thưởng thức qua.
Khương Trừng cầm camera, mở ảnh chụp, cùng Lâm Giang Nam xem.
Lâm Giang Nam chỉ cao một mét sáu lăm, mà Khương Trừng lại cao một mét chín, cho nên Lâm Giang Nam không thấy được, cô lặng lẽ nhón chân, nhưng cố lắm cũng chỉ nhìn thấy hình ảnh mơ hồ.
Khương Trừng thấy cô đang nhón chân, anh ngẩng đầu lên, đột nhiên bật cười.
Lâm Giang Nam hơi xấu hổ, giận dữ, mặt cũng có chút phiếm hồng.
Chắc chắn là nam thần cố ý!
Khương Trừng nhìn gương mặt tức giận của Lâm Giang Nam, sau đó phối hợp đến gần cô hơn một chút, anh hơi duỗi chân, lưng dựa vào lan can phía sau, Lâm Giang Nam đã có thể nhìn rất rõ ràng.
Từ lúc Khương Trừng đột nhiên tới gần, cô ngửi thấy một mùi bồ kết nhàn nhạt trên người anh, tim cô lập tức gia tốc, gương mặt cũng bắt đầu hơi hơi phiếm hồng.
Khương Trừng nhìn ảnh chụp trong camera, không thể không nói, kỹ thuật chụp ảnh của Lâm Giang Nam rất tốt, mỗi một bức ảnh chụp đều rất đẹp, dù là lấy ánh sáng, lấy cảnh, vị trí đều vô cùng hoàn hảo, nói gì thì anh cũng rất vừa lòng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!