Chương 14: A Nịnh trở về

Edit: Nhược Vy

Beta: Quanh

Sau khi Khương Trừng đi rồi, Lâm Giang Nam vẫn chưa phản ứng lại, bởi vì cô cảm giác như mình đang lọt vào sương mù.

Cô ghé vào bên giường, khóe miệng nhếch lên một nụ cười thật tươi.

Qua một lúc lâu, khóe miệng mỉm cười của cô vẫn chưa buông xuống.

Bởi vì ngày mai là cuối tuần, là ngày nghỉ nên cô không vội vàng tắm rửa mà bò dậy từ trên giường, với lấy điện thoại, mở Weibo.

Lâm Tiểu Miêu V:

Nếu như đây là một giấc mộng đẹp, mình hy vọng một phù thủy sẽ vung đũa thần, biến mình thành người đẹp ngủ trong rừng O(∩_∩)O

Hình ảnh đính kèm là bức ảnh người đẹp ngủ trong rừng.

Vài phút sau.

Bình luận 1: Em muốn làm hoàng tử của nữ thần, cầu nữ thần gả!

Bình luận 2: Hôm nay không đăng ảnh mỹ thực kéo thù hận à?

Bình luận 3: Cảm giác phong cách này không đúng rồi… Ngày thường nữ thần không phải thế…

Bình luận 4: Đồng ý với lầu trên.

Hạ An Nịnh V: Còn không ngủ đi, mình nói cho cậu biết, ngày mai đúng 8 giờ đến sân bay đón mình →_→

Lâm Giang Nam nằm trên giường lướt bình luận, từ trong một đống bình luận nhìn thấy bình luận của Hạ An Nịnh.

Đi sân bay đón?

Là ý gì?

Lâm Giang Nam có chút mông lung.

Cô thoát khỏi Weibo, sau đó gửi WeChat cho Hạ An Nịnh.

Lâm Tiểu Miêu: Cái gì gọi là ngày mai đến sân bay đón cậu ⊙﹏⊙

Gọi chị đây là ba ba: Ngày mai ba ba về Ninh Hạ →_→

Lâm Tiểu Miêu: Thật à.

Lâm Giang Nam lập tức bật dậy.

Lâm Giang Nam và Hạ An Nịnh đã lăn lộn với nhau từ nhỏ, hai người ở cùng nhau, chỉ đơn giản là nghịch ngợm gây sự, đến khi vào sơ trung thì càng coi trời bằng vung.

Hạ An Nịnh là người có đai đen Taekwondo, nhìn ai không thuận mắt liền đá một cái, một chân quét qua đã có thể quật ngã người ta, hơn nữa còn có một đám anh em ở sau chống lưng, cho nên càng không thèm để ai vào mắt.

Vì thế ở trong trường học, căn bản không ai dám chọc cô ấy.

Từ nhỏ năng lực gây chuyện của hai cô đã là bậc nhất, cùng nhau trốn học, cùng đi chơi game suốt đêm, cùng đánh nhau, tuy rằng khi đánh nhau, Lâm Giang Nam đều ở một bên làm khán giả.

Gọi chị đây là ba ba:

Đúng vậy, sáng mai không được quên đấy, nếu không thì cậu xong đời.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!