Edit: Nhược Vy
Beta: Quanh
"Cậu đang đùa anh đấy à?" Tần Hiểu Thiên câm nín.
Vì sao anh lại cảm thấy gần đây Khương Trừng có chút kì lạ.
Khương Trừng nhìn anh một cái:
"Anh cảm thấy vậy thì cứ vậy đi."
Tần Hiểu Thiên: …
Được rồi, thế giới này đúng là không có gì đáng yêu, không có gì hay để nói.
Anh vặn nắp, sau đó uống một ngụm nước.
Lạnh thấu tim gan.
Khương Trừng nhanh chóng tiếp tục chụp hình.
"Trời ạ, Tiểu Miêu, em nhìn kìa, nam thần sẽ ngồi loại ghế đó?!" Kim Giai Giai kích động nói.
Lâm Giang Nam nghiêng đầu nhìn thoáng qua, lập tức mở to hai mắt.
Trên mặt cỏ đặt một cái ghế nửa trong suốt, góc cạnh rõ ràng, người ngồi ở phía trên có thể phô ra tất cả tư thế mà không bị hạn chế.
Cho nên loại ghế này không phải minh tinh, người mẫu nào cũng dám ngồi, bởi vì không cẩn thận sẽ bại lộ khuyết điểm, trừ khi người đó có ngũ quan tinh xảo đến mức không thể bắt bẻ.
Cô cứ như vậy nhìn Khương Trừng bước từng bước đến cái ghế kia.
Đây chính là ghế thần [1] kiểm nghiệm nam thần!
Dường như Khương Trừng đã nhận ra ánh mắt của Lâm Giang Nam, anh không khỏi nghiêng đầu nhìn cô một cái.
Lâm Giang Nam bị hạ gục trong nháy mắt.
Đúng là đẹp trai đến bi thảm!
"Chuẩn bị xong chưa? Chúng ta bắt đầu chụp hình?" Anh Vương nói.
Được.
Khương Trừng ngồi trên ghế, hai chân duỗi thẳng, hai tay chống lên tay ghế, lúc này, ngón tay trắng nõn thon dài của anh đặt trên ghế thủy tinh trong suốt cực kỳ đẹp, Lâm Giang Nam là một thủ khống [2] nghiêm trọng, quả thực không thể nào kìm nén được.
[2] Thủ khống: tương tự như thanh khống nhưng thủ khống là tay.
Cô nhớ trước kia khi thấy tay Khương Trừng trên poster thì ngay lập tức bị mê hoặc, đây là bàn tay đẹp nhất trong giới giải trí mà cô từng thấy, trước đây người ta rất thích khoe tay, dù là nam minh tinh hay nữ minh tinh đều up Weibo khoe bàn tay, ngón tay, kết quả lại thua thảm hại dưới poster của Khương Trừng do phòng làm việc anh phát hành.
Cũng vì tấm poster kia mà mấy năm nay, nhiếp ảnh gia đều tập trung chụp tay Khương Trừng.
Tay Khương Trừng có không biết bao nhiêu người hâm mộ, cũng không biết làm bao nhiêu thủ khống phải liếm hình.
Lâm Giang Nam rất may mắn, vì nam thần có một đôi tay cực đẹp cho cô liếm hình.
Đôi mắt Khương Trừng trấn tĩnh nhìn màn ảnh, trong mắt không có chút tạp chất, chỉ bình tĩnh thong dong, tựa như trước mặt không hề có camera, vô cùng tự nhiên.
Anh Vương chụp vài tấm cận cảnh, sau đó lại chụp viễn cảnh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!