Editor: Qing Yun
Tân Tự Minh ngẩng đầu nhìn người đàn ông ngồi trên mái nhà, trong lòng lạnh toát.
Nhân Ma Diệp Bùi Thiên tiếng xấu đầy mình, anh ung dung ngồi trên cao, hứng thú cúi đầu quan sát trận chiến bên dưới, không ai có thể nhìn ra bất cứ biểu cảm thật sự nào trên khuôn mặt anh.
Ma Vương kia cổ áo mở rộng, trên cổ trống không, khóa Thúc Ma mình khóa lên đã biến mất không thấy.
Tân Tự Minh có thiên phú thiết kế chế tạo ma khí, được công nhận thuộc hàng ngũ bậc thầy, ma khí do tay anh ta làm ra không có cái nào mà thánh đồ cấp cao không tranh nhau. Trước giờ anh ta luôn tự tin vào khả năng của mình, lúc trước anh ta dùng khóa Thúc Ma để hạn chế hành động của Diệp Bùi Thiên, chiếc khóa đó được làm từ Ma Khu cấp mười, anh ta cho rằng không ai có thể cởi bỏ được gông xiềng đó dễ dàng.
Tại khoảnh khắc này, anh ta đột nhiên nhớ tới lời đồn về Diệp Bùi Thiên, nghe nói dù có chém đứt tay chân hay là cắt đầu của anh xuống thì người đàn ông như ma quỷ này vẫn có thể khôi phục như lúc ban đầu. Anh sẽ mọc tay chân, cái đầu mới bò ra từ địa ngục đi tìm kẻ thù để báo thù.
Nghĩ đến tình huống thảm thiết ấy, trong lòng Tân Sự Minh run sợ, anh ta không biết Diệp Bùi Thiên sẽ dùng hành động gì để trả thù bọn họ.
Trong thời khắc quyết định thắng bại của trận chiến, vị đế vương Cát Vàng này chỉ cần tùy ý giơ tay thì đó chính là tai họa ngập đầu đối với các thành viên trong đội Kỳ Lân bọn họ.
Để bao vây giết được con ma vật cấp mười cực kỳ nguy hiểm này, binh đoàn Kỳ Lần đã thử rất nhiều lần và lần nào cũng chấm dứt bằng thất bại.
Lần này trước khi hành động Tân Tự Minh đã lập kế hoạch tỉ mỉ kỹ càng, chuẩn bị đâu vào đấy, đội ngũ gần như bao gồm tất cả những người có năng lực chiến đấu cao nhất của Kỳ Lân. Bọn họ cũng dựng các trạm canh gác xung quanh để phòng ngự đồng thời đề phòng bị người khác quấy nhiễu.
Nhưng dù đề phòng được người khác thì hiện tại trên thế giới này có mấy người phòng được Nhân Ma Diệp Bùi Thiên đánh bất ngờ?
Ma vật trong chiến trường đã tiến vào trạng thái cuồng hóa, tốc độ và sức mạnh đều đạt tới trình độ khủng bố, nó hóa thành tàn ảnh đấu đá lung tung trên chiến trường. Chiến sĩ hệ phòng ngự Ngu Thiên Thành vì ngăn cản nó mà khắp người đầy vết thương, với sức mạnh và tốc độ của con ma vật này anh ta chỉ cần hơi lùi về sau là những chiến hữu có lực phòng ngự thấp ở phía sau sẽ chết ngay. Anh ta cầm khiên trong tay, bản thân anh ta mới là chiếc khiên mạnh nhất cả đội.
Đến lúc này rồi, lòng thù hận của ma vật với bọn họ đã sâu vô cùng, bọn họ có muốn thoát thân rút lui cũng khó.
Trước có kẻ địch mạnh không thể thoát thân, sau có Nhân Ma như hổ rình mồi.
Mặc dù Tân Tự Minh luôn bình tĩnh khó giao động thì sau lưng cũng chả mồ hôi lạnh.
Tình hình chiến đấu thảm thiết.
Tân Tự Minh lại không đặt tầm mắt vào trận chiến mà chỉ nhìn chằm chằm Diệp Bùi Thiên đang ngồi trên nóc nhà.
Trong những người ở đây, chỉ có anh ta cùng ở cấp chín như Diệp Bùi Thiên là có năng lực liều mạng, nếu Diệp Bùi Thiên ra tay thì anh ta cũng chỉ có thể tự mình chịu trách nhiệm ngăn cản. Nhưng trên thực tế trong lòng anh ta biết rõ mình cũng không ngăn được Diệp Bùi Thiên.
Mồ hôi trên trán rơi xuống theo gọng kính, nhưng Diệp Bùi Thiên trước sau đều không động, anh chỉ chống tay, vẻ mặt lạnh nhạt nhìn tất cả.
Tân Tự Minh biết mục tiêu của Diệp Bùi Thiên không chỉ có chính mình mà con ma vật cấp mười này mới là mục tiêu chính.
Anh ta hao phí vô số tâm sự, truy đuổi con ma vật này rất lâu vì muốn có ma chủng cấp cấp mười để chuẩn bị cho việc thăng cấp của mình trong tương lai. Đều là cấp chín, Diệp Bùi Thiên sao có thể không cần ma chủng cấp mười đây?
Trên chiến trường đột nhiên có thay đổi bất ngờ, Ngu Thiên Thành che ở phía trước bị phân tâm vì Diệp Bùi Thiên xuất hiện nên bị ma vật xông tới đâm trúng bụng.
"Cứu người"
"Đội hai tiến lên đứng vững!"
Tân Tự Minh hét to, các thành viên Kỳ Lân lấy ra tinh thần sẵn sàng hy sinh cùng sự phối hợp ăn ý cao độ chống lại móng vuốt của ma để đoạt lại "Tấm Khiên" của bọn họ. Thiếu chiến sĩ phòng ngự làm ma vật như đi vào chốn không người, chỉ vài giây ngắn ngủn đã làm mấy người bị thương, một thánh đồ hệ hỏa bị nó túm hai chân giơ lên cao, cái đón chờ anh ta chính là vận mệnh bị phanh thây.
Đúng lúc này, một sợi cát khóa chặt tay của ma vật, sau đó dùng sức kéo nó về phía một đoạn.
Thánh đồ hệ hỏa mượn cơ hội thoát khỏi tay ma vật, may mắn tránh được một kiếp. Trên cổ anh ta vẫn còn lưu lại xúc cảm lạnh lẽo khi bị ma vật siết chặt, làm anh ta sợ tới mức suýt nữa là hồn phi phách tán.
Nhưng sợi cát vàng trên không kia không duy trì lâu mà nhanh chóng tan đi, móng vuốt của ma vật lại tiếp tục chộp tới, anh ta không thể không dốc hết toàn lực sử dụng dị năng, ngọn lửa bốc cháy hừng hực chống lại nguy hiểm đang ập đến.
Diệp Bùi Thiên cử động, tất cả đội viên của Kỳ Lân phát hiện người đàn ông vẫn luôn ngồi trên nóc nhà kia hành động.
Mặc dù anh vẫn ngồi trên nóc nhà nhưng chỉ khẽ giật ngón tay là cát trên đất đã cuồn cuộn lên như con rồng vàng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!