Chương 31: (Vô Đề)

Editor: Qing Yun

"Khổng, tìm được rồi, chính là thứ này."

Trong một tòa nhà tại trấn Bạch Mã, Khổng Hạo Ba và các đồng đội giết chết người canh giữ ngoài cửa, cùng nhau xâm nhập vào trong phòng.

Trong căn phòng chỉ có một chiếc lồng sắt được thiết kế đặc biệt, trong lồng giam giữ một con Bất Miên giả bị chém đứt tứ chi, con Bất Miên giả này nằm ghé sát vào lồng, há mồm phát ra sóng âm kêu gọi đồng loại, nó chính là nguyên nhân dẫn tới đợt tấn công bất thình lình.

Khổng Hạo Ba giơ tay vung kiếm, lưỡi kiếm mang theo ngọn lửa nóng rực nhắm vào lồng sắt giết chết con ma vật đang kêu gào không ngừng này.

"Rốt cuộc là kẻ nào gây ra chuyện này?" Cánh tay của Khổng Hạo Ba nổi gân xanh, trong quá trình bọn họ tìm đến chỗ này, bọn họ chứng kiến có vô số người dân của trấn bị ma vật giết chết trong lúc đang ngủ say.

Một người đàn ông trung niên có mái tóc hoa râm đi đến kéo chiếc mũ của thi thể trên mặt đất lên, ông ấy nhìn thấy logo cánh chim trên đó, nói: "Là người của Thần Ái, trong trấn có không ít giáo đồ của Thần Ái dẫn theo khuyển nhân, hình như bọn họ đang truy tìm Diệp Bùi Thiên."

"Chỉ vì một Diệp Bùi Thiên mà không tiếc lấy mạng của tất cả dân thường trong trấn." Khổng Hạo Ba giận không thể át, một kiếm chém vỡ bức tường gạch: "So với người bị gọi là Nhân Ma kia, những kẻ này mới là ma quỷ thật sự."

"Có ai nói là không phải đâu, cả trấn này không có một cao thủ nào, nếu không có chúng ta thì có lẽ cả trấn đã bị ma vật cấp cao như này giết hết." Một đồng đội trẻ tuổi ở bên cũng căm phẫn nói: "Tìm được đám bại hoại kia thì cho chúng một bài học."

Người đàn ông trung niên liếc nhìn bọn họ, ông ấy cười khoan dung với sự xúc động nhiệt huyết của những người trẻ tuổi này.

Trong ngõ nhỏ ở phố Tây.

Phó Hoài Ngọc nhíu mày nhìn đám người run rẩy trước mặt mình.

Có lẽ hầu hết những người này đều không biết tung tích của Diệp Bùi Thiên, nhưng ả cảm thấy nhất định có một vài người đã nhìn thấy trận chiến xảy ra vào vài phút trước. Chẳng qua không biết vì nguyên nhân gì mà đám kiến hôi ngu xuẩn này lại bao che cho người đàn ông kia.

Phó Hoài Ngọc ghét tất cả những kẻ yếu, những sinh mệnh mềm yếu vô dụng giống như chuột cống, hoàn toàn không nên còn sống ở thời đại này. Thánh phụ nói rất đúng, loài người đang trải qua một hồi tiến hóa vĩ đại, tại lần tiến hóa này, những kẻ thấp kém đều bị đào thải, không có ý nghĩa để sống tiếp, chỉ có tín đồ ưu tú được thần chiếu cố như ả mới là hy vọng đi đến thời đại huy hoàng của toàn nhân loại.

"Thế này đi, tôi nói theo cách khác." Chiến sĩ nữ tính mỹ lệ ưu nhã rút một thanh kiếm ngắn ra: "Người cung cấp tin tức sẽ được sống, còn không thì đi chết đi."

Đám người lập tức ồ lên.

"Cái này sao được, các người ngang ngược thật đấy, chúng tôi làm sao mà biết Nhân Ma ở đâu." Một người đàn ông dáng người cường tráng hét to.

Đoản kiếm có khắc hoa văn hoa hồng ở chuôi kiếm lập tức chọc lên ngực anh ta.

"Hỏi lại một lần, Diệp Bùi Thiên đi đâu rồi?" Phó Hoài Ngọc cười ngọt ngào.

"Người đẹp, tôi thật sự không biết," anh ta nhìn khuôn mặt xinh đẹp kia, cũng cười theo: "Cô xinh đẹp như vậy, nếu tôi mà biết…"

Tiếng nói đột nhiên im bặt, mũi kiếm kia đẩy nhẹ lên trước một cái, lập tức đâm xuyên qua trái tim anh ta như chỉ đâm xuyên qua một tờ giấy mỏng.

Phó Hoài Ngọc thu hồi nụ cười, ả lạnh nhạt rút kiếm lại, một chân đá văng thi thể của người đàn ông.

Ả nhìn quanh đám người một vòng, mũi kiếm chỉ về phía Tiểu Mục: "Vẫn bắt đầu từ anh đi."

Tiểu Mục ôm em gái, thấy vậy liền run rẩy đẩy em gái ra sau lưng.

Lúc này dưới mật thất, Diệp Bùi Thiên hơi cử động.

Sở Thiên Tầm lập tức đè anh lại: "Không được, em không đồng ý."

Diệp Bùi Thiên tháo mặt nạ xuống, anh mỉm cười với Sở Thiên Tầm.

Anh cười như vậy làm cả căn mật thất hẹp hòi như sáng ngời lên. Cuối Thu đêm lạnh, bầy sói vây quanh, sinh tử chưa biết, nhưng tất cả đều như có thể bị nụ cười nhẹ này hủy diệt.

Sở Thiên Tầm ngẩn ngơ, cô từng nhìn thấy rất nhiều dáng vẻ của Diệp Bùi Thiên nhưng lại chưa từng thấy anh cười thật lòng như vậy.

"Thiên Tầm, em biết với anh mà nói, chết cũng không có gì cả, có rất nhiều việc còn đáng sợ hơn cái chết."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!