Chương 64: Bội tín bội nghĩa

Gió đêm hơi lành lạnh, chỉ mở nửa khung cửa sổ để thoáng khí.

Người lái xe thỉnh thoảng lại lén liếc về hàng ghế sau, Tô Ý Chi ngoan ngoãn tựa đầu lên vai Đoạn Tự Lý, ngủ rất yên ổn.

Để cô được ngủ thoải mái hơn, anh hạ thấp vai, tư thế ngồi không dễ chịu.

Đoạn Tự Lý lúc đầu không ngăn cản, cho đến khi bàn tay cô càng lúc càng không yên phận.

Anh mới lạnh mặt, gạt tay cô ra.

Uống nhiều rồi biến thành nữ lưu manh, đúng là lần đầu tiên anh thấy.

Tô Ý Chi dứt khoát vòng tay qua vai anh, để mình dựa sát vào hõm cổ anh, ngủ càng yên giấc, thậm chí còn cứ rúc vào người anh.

Cho đến khi xe chậm rãi chạy vào gara, tài xế quay lại, Đoạn Tự Lý chỉ cần ánh mắt đã ra hiệu cho anh ta đi trước.

Người lái xe lập tức hiểu ý, cung kính rời khỏi xe.

Cô gái nhỏ ngủ say trong vòng tay anh, trong mơ còn lẩm bẩm mấy câu không rõ tiếng. Đoạn Tự Lý ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của cô, để cô nằm gọn trong ngực mình, yên lặng thiếp đi.

Không biết đã qua bao lâu, trăng dần lặn về tây.

Cuối cùng anh cũng không chống nổi cơn buồn ngủ, bế ngang cô ra khỏi xe, đưa vào phòng.

Nhìn gương mặt an tĩnh lúc ngủ say của cô, anh ở lại bên giường một lát lâu. Đi được vài bước, lại quay trở lại, cúi người đặt xuống bên trán cô một cái hôn thật nhẹ, khẽ đến mức không đánh thức được giấc mơ đẹp.

Tô Ý Chi ngủ đến tận trưa mới lơ mơ tỉnh lại, đầu óc nặng nề, thái dương nhức buốt.

Cô không nhớ nổi tối qua mình đã về nhà thế nào, chỉ nhớ là mình có gọi quản gia đến đón, chắc là ông ấy đưa về.

Để chắc chắn, Tô Ý Chi vẫn gọi điện cho chú Chu quản gia.

"À, là…" Trong điện thoại, ông cũng theo đúng lời dặn của ai đó, "Là tôi đưa tiểu thư về."

"Ừ, thế thì tốt."

Cúp máy xong, Tô Ý Chi bất chợt nhớ tới mảnh ký ức đứt đoạn cuối cùng đêm qua, lập tức kích động gọi điện thoại cho Thích Ấu Vy.

Điện thoại reo cả chục giây, mới nghe giọng cô uể oải, hình như vừa tỉnh ngủ: "Tiểu thư ơi, giờ mới mấy giờ chứ?"

"Cậu đang ở với ai đấy? Hả hả hả? Khai thật đi."

"Ơ… không, không có ai mà."

"Cậu còn định giấu tớ à? Tớ nhìn thấy hết rồi nhé!"

"Cậu thấy cái gì cơ?"

"Cái nên thấy hay không nên thấy, tớ đều thấy hết cả rồi!"

Thích Ấu Vy đỏ bừng cả mặt: "Tớ…tối qua tớ uống nhiều qúa, thật ra cũng chẳng có gì, bọn tớ chỉ… ở chung một phòng, ngủ một giấc thôi."

"Ừ ừ ừ, nói tiếp đi."

"Nói tiếp cái gì chứ?"

"Ngủ mấy lần, tư thế nào, mỗi lần bao lâu…"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!