Chương 1: Bận rộn tranh đoạt – vạn vật quy tông

Ba giờ chiều nắng gắt như lửa nhiệt khí ngất trời đi trên ngã tư đường có cảm giác như bị thiêu đốt, khoảng thời gian này là phần lớn đội ngũ tri thức thành phố A đang làm việc trong môi trường điều hoà mát mẻ, nếu như lúc này còn có người phải bôn ba bên ngoài như vậy chỉ có một nguyên nhân -> người này bị lão bản làm khó dễ. Sở Thiên Thiên chính là nhân vật bi thống đó.

Mặc dù phái nàng đã là 1 chủ quản bất quá công ty cao thấp cũng biết nàng đắc tội với lão bản, hơn nữa đắc tội 1 cách phi thường đặc biệt và…đặc biệt.

Có một luồng tin nói rằng bởi vì Sở Thiên Thiên ngày đầu tiên tới công ty liền "lỡ tay" đem lão bản đánh một trận, nếu là lỡ tay thì không phải cố ý, lão bản với tư cách người lãnh đạo sẽ không so đo với 1 nhân viên nhỏ vì vậy không nên cùng nàng so đo, cho nên âm thầm làm cho nàng biết khó mà lui và chính mình rời đi.

Có một luồng tin khác lại nói rằng bởi vì nàng lấy sắc dụ không thành nên "thẹn quá hoá giận" cuối cùng đem đồ uống giội lên người lão bản xả hận, lão bản lại bao dung bởi vì đã nhớ đã từng cùng nàng có một đoạn tình cũ.

Kể từ một tháng trước sau khi Thiên Thiên tới công ty làm việc các tin đồn đều hội tụ đến không thể tưởng được, và càng không sai được. Bởi vì thân hình Thiên Thiên thực rất làm cho người ta "hoài nghi" .

Nàng là một số ít sinh viên thoáng cái thuận lợi tiến vào Lăng thị, ngoại trừ cùng lão bản có bí mật không thể cho ai biết thì chính là quan hệ rất lớn, với dáng vẻ của nàng sau 1 hồi lí luận phân vân, vượt qua tổng kết hội bà tám liền chốt lại 1 cái : Sở Thiên Thiên có thể tới Lăng thị tuyệt không phải đi theo cách bình thường!

Mặc dù là lời đồn rất không thể tin nhưng là ngoại hình của Thiên Thiên đích xác dáng "bình hoa" rất ngốc nghếch.

Tất cả mọi người nói con đường của mỹ nữ đi là bằng phẳng, Thiên Thiên vì thế đau lòng không thể lí giải cuộc đời của nàng đường đi vì sao vẫn khúc chiết như vậy…

Tất cả lời đồn thổi cùng mọi sự bi ai đều xuất xứ từ một tháng trước khi ngày đó Thiên Thiên đến Lăng thị phỏng vấn.

Ngày đó đúng lúc là sinh nhật của bạn thân của Thiên Thiên là Hách Sảng kết quả ngày đó Hách Sảng chịu khổ vì bạn trai mới yêu bảy ngày mà bắt cá hai tay nên thương tâm quá độ muốn tiêu phí cho hả giận, mãnh liệt ăn 1 bàn toàn hải sản, và còn có tôm hùm to Thiên Thiên thèm thuồng đã lâu… tóm lại vì cô bạn nhà giàu này chuyên chọn đồ đắt tiền, tính tiền xong rồi kéo Thiên Thiên rời đi.

Thiên Thiên cảm thấy như vậy quá lãng phí không đành lòng cứ như vậy rời khỏi, trấn an bạn thân một chút dự định ăn xong mới đi. Bạn nàng rất hào sảng ném cho nàng một tấm thẻ tín dụng nói:

"Tùy tiện thanh toán!"

Thiên Thiên lau sạch khóe miệng muốn chảy nước miếng đem thẻ trả lại cho bạn mình:

"Được rồi được rồi, trở về ngủ một giấc ngày mai sẽ không sao, tuần sau nhất định mục tiêu mới so với hắn ta tốt hơn vài chục lần."

Thiên Thiên hết sức an ủi bởi vì Hách Sảng 7 ngày đã thất tình lần này rõ ràng hơn mọi khi đến bảy ngày xem bộ dáng nàng có vẻ sắp nghiêm túc, mặc dù là 1 cô gái xinh đẹp nhà giàu nhưng tâm tình của bạn vĩnh viễn nàng không hiểu nổi bạn mình sao lại thế…

Hách Sảng có nổ lên cũng không ảnh hưởng đến khẩu vị của Thiên Thiên, nàng hiểu rất rõ tính tình nóng nảy của bạn, kiểu gì trở về sẽ lại vui tươi hớn hở rồi căn bản cũng sẽ không nhớ rõ sự việc thất tình này.

Đại khái là động tác và cử chỉ của Thiên Thiên vì tại đây là 1 nhà hàng cao cấp toát ra hơi hướng nghệ thuật có vẻ…ách… suy ra hành động quá đà, sẽ phá lệ làm cho người khác chú ý, cực kì đặc biệt cho nên sau khi ăn uống no đủ Thiên Thiên phát hiện gần đó có 1 đạo mục quang thỉnh thoảng hướng nàng nhìn tới.

Thêm mấy lần sau Thiên Thiên nhịn không được cố gắng đem thân thể sắp không nhúc nhích được liếc qua một vòng, đặc biệt nhìn thẳng đối phương lộ ra mỉm cười lễ phép mặc dù rất khó coi:

"Tiên sinh, xin hỏi có chuyện gì sao?"

"Là…Như vậy." Đã quan sát Thiên Thiên hơn nửa canh giờ trợ lí Tổng kinh lý Lăng thị – Tống Minh hiếm khi nói chuyện không lưu loát đứng lên, bởi vì cô gái trẻ trước mắt này là lần đầu tiên sau hai mươi mấy năm từ khi sinh ra hắn thấy được 1 cô gái có dạ dày lớn đến như vậy.

Ngoài dự đoán mọi người chính là cô gái này lại tuyệt không mập, mặt dáng đều tiêu chuẩn bằng lương tâm nói đó là một mỹ nữ điển hình.

"Là như vậy, bằng hữu của tôi rất cần 1 cô gái có khí chất như cô giúp đỡ thay anh ta giải vây…"

Cô gái kia rõ ràng lại quay đầu lại bưng lên một ly đồ uống dự định tiếp tục uống…

"Hả?" Ngày ngày đã thành thói quen bị người ta dùng loại ánh mắt xem kỹ cũng quen, rồi nhìn qua nam nhân đối diện chờ đợi 1 đoạn sau.

Ý thức được mình thất lễ Tống Minh điều chỉnh một chút tư thế đứng thẳng đưa tay chỉ hướng 1 nam 1 nữ cách đó không xa. Thiên Thiên nghiêng đầu đánh giá một chút, nam nhân đưa lưng về phía nàng trên người đồ mặc không biết của nhãn hiệu gì bất quá xem ra là giá trị xa xỉ, nữ đối diện mặc trang phục tinh xảo chỉ là chuỗi dây kim cương trên cổ kia lấp lánh đến mức cũng đem Thiên Thiên con mắt loé chói.

"Tiểu thư, cô không sao chứ?"

Thiên Thiên khoát khoát tay:

"Ách ~ choáng 50 độ"

"…"

Vừa liếc nhìn đối diện nữ kim cương kia giống như cùng với người nam nhân kia gây gổ, hai mắt đỏ bừng tâm tình có vẻ mất khống chế, mắt thấy nàng sẽ phải chạy thì hơn, Thiên Thiên theo bản năng nhanh chóng lễ phép đặt câu hỏi:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!