Chương 19: Cao không thể với

Hoắc tổng, không thể thương lượng lại chút sao?

Trong lòng Lục Thành Thành đang vô cùng vô cùng khó chịu, mặc dù không rõ nguyên nhân! Nhưng không hiểu sao, khi Hoắc Vĩ Triệt nói muốn một mình Trịnh Diệp bảo vệ anh ta, anh lại cảm thấy...

- Không cần thương lượng thêm, ý tôi đã quyết!

Còn các người không đồng ý, thì không cần đến tìm tôi nữa. Xin lỗi, tôi còn có việc, tôi đi trước!

Nghiêm túc nhấn mạnh lời của anh, xong rồi liền cùng với Tần Nguyên đi đến thang máy riêng dành cho tổng tài mà đi lên.

Nhìn cái bản mặt tên đó đi, không trừng là có suy nghĩ bất chính với cô ấy rồi! Không được, nếu bọn họ không đồng ý, anh phải thực hiện biện pháp mạnh hơn mới được.

Bằng mọi giá...

- Hai vị, mời!

Ý của tổng tài đã quá rõ ràng như vậy, nhân viên lễ tân liền trực tiếp hạ lời mời với hai vị cảnh sát vẫn đứng thừ lừ ra đó. Ngữ khí thì khác hẳn khi đối diện với Hoắc Vĩ Triệt, sự khó chịu đã thể hiện ra mặt!

- Haizzz... đi thôi!

Lục Thành thở dài, người ta đã đuổi thẳng như vậy, còn mặt dày mặt đạn ở lại làm gì? Buông ra mấy chữ với Lệ Kiều Kiều, Lục Thành cũng nhanh chóng bước ra ngoài, hướng cửa lớn mà đi.

Lệ Kiều Kiều hết nhìn cánh cửa thang máy nơi Hoắc Vĩ Triệt vừa mới rời đi, rồi lại nhìn thoáng qua Lục Thành. Trong mắt cô ta hiện lên tia sáng nghiền ngẫm, nhưng rất nhanh đã biến mất, chẳng có ai kịp nắm bắt được đã trở thành biểu cảm không cam lòng... hướng về phía nhân viên tiếp tân mà hóng hách mở miệng:

- Cô cứ đợi đấy, rồi tôi sẽ cho cô biết tay!

Xong liền ngoe nguẩy bỏ đi, bộ dáng rất chi là... khó tả!

Sở cảnh sát...

- Cô đi làm việc của cô đi, đừng đi theo tôi nữa!

Ngay khi vừa bước chân xuống xe, Lục Thành liền quay lại nhìn Lệ Kiều Kiều nói một câu, rồi liền gặp gáp bước đi.

- Làm như tôi muốn đi theo anh chắc?

Lệ Kiều Kiều chề môi, âm lượng câu nói vừa đủ để Lục Thành có thể nghe thấy. Sau khi Lục Thành đi khỏi hoàn toàn, trên khuôn mặt bình thường vẫn luôn hóng hách cao ngạo của Lệ Kiều Kiều dần dần thay đổi.

Trong mắt cô ta chứa điều ẩn ý, lại lấy điện thoại trong túi xách ra, vừa lướt lướt trên màn hình, vừa nâng bước đi...

Còn về phần Lục Thành, rồi bãi giữ xe, anh ta liền nhắm thẳng về phòng của trưởng phòng cảnh sát hình sự mà đi.

Cốc... cốc... cốc...

Vừa đưa tay rõ cửa, Lục Thành cũng lên tiếng:

- Trưởng phòng, tôi là Lục Thành, tôi có chuyện quan trọng cần báo cáo!

Đợi bên trong vọng ra tiếng đồng ý, Lục Thành liền không chậm chễ đi vào bên trong.

- Thế nào, là chuyện gì mà gấp gáp như vậy?

Không cần Lục Thành mở miệng, Lâm Dương đã lên tiếng trước, dẫn tay ra hiệu cho anh ta ngồi xuống, cũng gót nước đẩy đến trước mặt anh ta...

Không có uống nước, sau khi vừa ngồi xuống, Lục Thành liền lên tiếng:

- Trưởng phòng Lâm, tôi vừa mới đi gặp Hoắc Vĩ Triệt để bàn bạc cứ người tới bảo vệ anh ta... Nhưng anh ta lại nói, anh ta chỉ muốn một mình thượng uý Trịnh Diệp bảo vệ, như vậy mới chịu hợp tác với chúng ta!

- Vậy thì cứ để cho Trịnh Diệp đến bao vệ Hoắc tổng thôi, chuyện đơn giản thế cơ mà?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!