Chương 6: Không thể nào?

Ba ngày sau. Bệnh viên Hope. Phòng chủ tịch.

-

"Boss, anh làm như vậy có ép buộc cô Lâm Nguyệt Y lắm không". Phỉ Ngạn hỏi.

Dù sao đối với Lâm Nguyệt Y, Phỉ Ngạn cũng có chút cảm tình, một cô gái dũng cảm, không dựa dẫm vào ai.

-

"không phải là ép buộc, mà là ân huệ tôi dành cho cô ấy. Ngày hôm đó nếu không có cô ấy, có thể sẽ không còn tôi của bây giờ. Tôi chỉ muốn đem lại hạnh phúc cho cô ấy, chỉ có tôi mới có thể làm được điều đó".

Cố Thiên Vũ nói một cách nghiêm túc, ánh mắt xâu thẳm trời mây nhìn bầu trời ngoài cửa sổ.

-

"nhưng, theo như tôi thấy, cô ấy không muốn nhận ân huệ này".

Cố Thiên Vũ trả lời một cách khẳng định dứt khoác.

-

"chắc chắn cô ấy sẽ đồng ý, bởi vì lí do mà tôi đưa ra, có liên quan tới mạng người".

-

"thật sự phải làm vậy sao?". Phỉ Ngạn hỏi một lần nữa.

Cố Thiên Vũ nhìn Phỉ Ngạn, ánh mắt của hắn như thay câu trả lời.

Tâm tình của Phỉ Ngạn mỗi khi nghe nhắc đến Lâm Nguyệt Y thì rất lạ, giống như một cảm giác thương cảm.

-

"Boss, trên tóc anh dính thứ gì kìa".

Phỉ Ngạn thấy một mảnh giấy nhỏ trên tóc của Cố Thiên Vũ. để tôi giúp anh lấy.

Phỉ Ngạn nghiêng người về trước để lấy mảnh giấy thì bỗng nhiên Lâm Nguyệt Y mở cửa đi vào.

Trước cảnh tượng và tư thế ám mụi ấy, đúng là khiến người khác dễ hiểu lầm.

Lúc trước cô từng nghe y tá bệnh viện nói Cố Thiên Vũ ít tiếp xúc nữ nhân, chỉ toàn nam nhân theo làm việc cho hắn, kể cả thư kí cũng là nam.

Ôi trời không thể nào.

Lâm Nguyệt Y hốt hoản quay lưng lại, miệng vẫn không ngừng nói:

"tôi không thấy gì cả, hai người tiếp tục đi, tôi... Tôi có việc đi trước".

Nói xong nàng đóng cửa chạy vọt đi.

Trong phòng Cố Thiên Vũ và Phỉ Ngạn đơ ra giây lát rồi ôm bụng cười dụa.

-

"hahaha. Boss à, tôi thấy lần này có lẽ chắc chắn cô ấy sẽ đồng ý kí vào họp đồng". Phỉ Ngạn vừa cười vừa nói.

- chắc chắn rồi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!