Bác sĩ Vương đến kiểm tra cho Lâm Nguyệt Y và cuộc nói chuyện giữa bố mẹ vợ và con rễ kết thúc, họ im lặng chờ đợi kết quả từ bác sĩ.
-
"bác sĩ Vương, cô ấy tỉnh rồi".
Cố Thiên Vũ vui mừng nói.
Lâm Nguyệt Y tỉnh lại sau một giấc hôn mê dài. Nàng nhẹ nhàng mở mắt ra nhìn thế giới bên ngoài, đột nhiên nàng cảm thấy xa lạ.
-
"bác sĩ Lâm. Cô có nghe tôi nói không?". Bác sĩ Vương hỏi.
Lâm Nguyệt Y tử từ mở mắt, đôi mắt nàng vô hồn nhìn xung quanh căn phòng, sau đó quay sang cha mẹ nàng.
-
"cha, mẹ, sao con lại ở đây, đầu con đau quá".
Nàng nói một cách chậm rãi, hơi thở và giọng nói yếu ớt.
Cố Thiên Vũ vui mừng không kìm được mà nắm lấy tay nàng.
-
"vợ là anh đây, em cuối cùng cũng tỉnh lại rồi".
Lâm Nguyệt Y nhìn chằm chằm Cố Thiên Vũ, ánh mắt xa lạ và vô hồn, mãi lúc sau nàng thắc mắc hỏi.
-
"anh là ai, tại sao gọi tôi là vợ".
Trước câu nói của nàng. Mọi người đều ngạc nhiên ngạc nhiên, lo sợ.
Tiếng cửa phòng mở ra. Lưu Vy bước vào thấy Lâm Nguyệt Y tỉnh lại nên mừng rỡ nói.
-
"cậu tỉnh rồi à, làm tớ lo muốn sót ruột".
Lâm Nguyệt Y nhìn thấy Lưu Vy, đôi mắt nàng lộ vẻ vui mừng.
-
"cậu lo gì, tớ bị bệnh gì à?".
- cậu.....
Lưu Vy đang định nói nàng xảy ra tai nạn, nhưng mẹ của nàng lại xen vào.
-
"con bị sốt ngày hôm qua, rất nặng".
Thấy được cách nói vội vàng của mẹ Lâm Nguyệt Y, Lưu Vy cũng chưa hiểu ra mọi chuyện nhưng cũng hùa theo.
-
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!