Chương 21: Né tránh

Buổi sáng, ánh nắng nhẹ làng chiếu qua rèm cửa sổ, bất chợt làm mọi thưa xung quanh căn phòng sáng hẳn lên.

Cố Thiên Vũ tỉnh lại bởi cái nắng sớm.

Chưa bao giờ Cố Thiên Vũ thấy mình ngủ ngon và hạnh phúc như hôm nay.

Trong lòng Cố Thiên Vũ bấy giờ là người con gái hắn yêu đang nằm như một con mèo con, cánh tay siếc chặt lấy tâm lưng trần của hắn, gương mặt úp vào khuôn ngực vạm vỡ của hắn.

Nhịp thở của nàng nhẹ nhàng mà khiến cho Cố Thiên Vũ muốn hóa soái một lần nữa.

Hắn nhẹ dùng tay lướt nhẹ cơ thể nàng, rồi cúi xuống hôn lên môi nàng mặc nàng đang ngủ. Cảm nhận được sự nhiệt của cơ thể và cái hôn nồng nhiệt, Lâm Nguyệt Y giật mình tỉnh giấc.

Nàng cũng không né tránh nụ hôn của hắn mà còn mặc cho hắn làm gì thì làm.

Cố Thiên Vũ kết thúc nụ hôn của mình kèm theo đó bàn tay không yên phận bắt đầu vuốt ve tấm lưng trần của nàng.

Hắn nói khẽ vào tai nàng một cách ám muội.

-

"mình làm xíu đi, anh nhịn hết nổi rồi".

-

"chẳng phải hôm qua đã cho anh lộng hành rồi sao? Sáng sớm mà anh lại muốn". Nàng thắc mắc hỏi. Cái tên Cố Thiên Vũ này, đã hành nàng từ tối hôm qua đến hừng đông mà bây giờ vẫn còn sinh lực để làm tiếp.

-

"hôm qua thì hôm qua chứ, hôm nay anh vẫn muốn nữa". Cố Thiên Vũ làm bộ mặt chịu đựng đáng thương nhìn nàng.

-

"không được là không, muốn gì tối làm, bây giờ em muốn xuống giường đi tắm". Nàng kiêng quyết không đồng ý, hôm qua giờ nàng mệt rã người rồi, hôm nay mà để hắn làm nữa chắc nàng khỏi bước xuống giường.

Nghe đến đi tắm, sắc mặt Cố Thiên Vũ hào hứng lên hẳng, hắn nở nụ cười ma mị rồi nói.

-

"đi tắm à, để anh tắm giúp em". Vừa nói xong, Cố Thiên Vũ hất tung chăn, bồng nàng xảy chân đi vào phòng tắm.

- --------

Bên phía Lưu Vy.

Do hôm qua thức khuya nên Lưu Vy ngủ một mạch đến sáng, nhưng do cài chuông điện thoại nên cô đã tỉnh giấc.

Tối đêm qua giống như một giấc mơ với Lưu Vy vậy, ảo ảo, thực thực. Cô cũng chẳng muốn suy nghĩ nhiều, vệ sinh cá nhân xong, Lưu Vy đi xuống dưới nhà hàng ở tầng trệt.

Sau một giấc ngủ, suy nghĩ của Lưu Vy cũng ổn định hơn, nàng quyết định mang chiếc áo khoác trả cho Phong Tư.

Đúng là họ có duyên thật.

Lưu Vy vừa ở chiếc thang máy A bước ra thì cùng lúc đó ở thang máy B Phong Tư bước ra.

Trời ơi, trong lòng Lưu Vy bắt đầu rối lên rồi, đối mặt với anh ta làm sao đây, nên nói gì bây giờ, hay là bỏ chạy. Bây giờ dưới đất mà có khe nứt, khẳng định rằng cô sẽ nhảy xuống để tránh mặt Phong Tư.

- chào buổi sáng.

Âm thanh của Phong Tư với Lưu Vy cùng lúc vang lên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!