Chương 16: H nhẹ

Quan hệ của đàn ông và phụ nữ luôn như vậy, nhất là khi sau một đêm ân ái triền miên thì mọi quan hệ không rõ ràng trước đây cũng dần dần trở nên cởi mở hơn. Lâm Nguyệt Y cũng sống thật với tâm tình của nàng hơn, và, Cố Thiên Vũ cũng vậy.

Cũng từ lần hiểu được tâm tư nhau đó.

Lâm Nguyệt Y không còn giữ khoảng cách với Cố Thiên Vũ nữa, lúc hắn đi làm, hắn chở nàng đi và cùng nàng tan làm sau đó đi dạo, hóng mát ở đâu đó.

Dần dần, họ cảm thấy không thể sống mà thiếu nửa kia của mình.

Sáng chủ nhật, ở tòa thành Cố Gia.

Gần đây, Ông nội cũng không sống chung với Lâm Nguyệt Y và Cố Thiên Vũ nữa. Ông trở về Macau, đi du lịch cùng với mấy người bạn già của mình.

Ở phía trước nhà là một vườn hoa lưu ly màu tím thẳm, những con bướm con chim bay theo ánh nắng chiếu gọi. Lâm Nguyệt Y đang dùng trà ở bộ ghế đá nằm trong vườn hoa lưu ly.

Nàng nâng ly trà, uống từng ngụm sau đó vu vơ nghĩ về chuyện quá khứ.

Lúc trước, nàng cũng quá là ngây ngốc, chỉ tin mỗi tình cảm của Tử Thiên, bỏ lỡ vô số hạnh phúc đang đợi nàng. Lúc trước, nàng chỉ sống vì muốn lục tung lại vụ án năm xưa, muốn kẻ có tội phải nhận tội. Bây giờ, mọi thứ đã thành ý nguyện.

Hai tuần trước Cố Thiên Vũ nói với nàng. -

"Giang Phong hắn đã bị bắt rồi, vì tội dùng tiền mua chuộc phiên tòa".

Lâm Nguyệt Y cũng cười như ý nguyện, nàng bây giờ sống rất tốt, ăn sắp mập phì ra rồi, còn có người chồng thương yêu nàng.

Cố Thiên Vũ từ phía sau đi tới ôm lấy nàng.

Nghiêng đầu, khẽ thì thầm vào tai nàng.

- em đang nghĩ gì đó.

Lâm Nguyệt Y thuận thế dùng tay chạm vào gương mặt của Cố Thiên Vũ.

- em đang nghĩ về.... Nói đến đây nàng ngừng một lát rồi đứng lên ôm lấy hắn

"nghĩ về tương lai sau này của hai chúng ta".

Cố Thiên Vũ ôm nàng chặt hơn, cảm nhận hơi ấm vùa mùi hương quen thuộc từ nàng.

-

"em không cần phải suy nghĩ, để anh suy nghĩ được rồi. Việc của em là chỉ cần yêu anh". Giọng nói ấm áp của hắn vang lên.

Nói xong, Cố Thiên Vũ không báo trước mà bỗng nàng vào phòng.

Để nàng nằm xuống giường, vuốt ve gương mặt nàng. Khẽ cười nói.

-

"đừng đi làm nữa, qua Pháp với anh".

Bất ngờ quá Lâm Nguyệt Y tròn mắt nhìn hắn.

-

"sao vậy, chẳng phải ở đây rất tốt sao?".

-

"đúng là ở đây rất tốt, nhưng anh muốn cùng em qua Pháp, sống một cuộc sống mới. Ở đây, có lẽ chứa quá nhiều quá khứ đau buồn của em". Hắn nhẹ nhàng nói.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!