Tần Thời ngồi trong thư phòng, ấn đường không ngừng nhíu chặt lại, hắn đọc qua mật thư rồi lập tức xé nát.
"Thật to gan, quả nhiên bên Công bộ cấu kết với Hộ bộ ăn bớt tiền thi công mới dẫn đến việc chùa Thái An sụp đổ."
"Ngươi vừa trở về đã giúp hoàng thượng phá một vụ án lớn." Cố Thương Hàn tự rót cho mình một chén trà, hắn ngồi trước mặt Tần Thời mà vẻ mặt vẫn không một tia cảm xúc.
"Lần này định nghỉ ngơi bao lâu?"
"Nghỉ ngơi bao lâu cũng đâu phải do ta quyết định." Tần Thời khó chịu,
"Tốt nhất là bên Liêu, Dục Quốc, biết điều một chút, nếu chúng an phận bản vương còn có thể ở kinh thành nghỉ ngơi chục năm."
"Chỉ sợ không có giặc ngoài sẽ có thù trong."
"Nam Quốc này cũng đâu phải chỉ có mỗi một mình ta có thể dẫn dắt tướng sĩ." Tần Thời gõ nhẹ lên bàn cười,
"Hơn nữa hiện tại ta có vương phi rồi, không thể cứ nói đi là đi."
Cố Thương Hàn cười khẩy, không nể tình nói:
"Không phải là vương phi bị ngươi ép hôn à?"
"Cho dù ép hôn đi chăng nữa nhưng vương phi thích ta như vậy ta cũng phải tốt với người ta một chút chứ." Tần Thời nở nụ cười đắc ý,
"Ngươi không biết vương phi dính người thế nào đâu, vừa rồi khi ta đi còn không nỡ cứ giữ ta lại."
Cẩm Minh sờ mũi nói:
"Tiểu nhân thấy vương gia nghĩ nhiều rồi."
Ta nghĩ nhiều? Tần Thời khó chịu cãi lại:
"Yêu thích ta không phải chuyện đương nhiên sao?"
"Cũng không biết là ai lén nhìn người ta tắm..." Nhìn thấy ánh mắt cảnh cáo của Tần Thời, Cẩm Minh vội che miệng lại nhưng những lời này vẫn bị Cố Thương Hàn nghe thấy.
Cố Thương Hàn khinh thường hỏi:
"Tần Tử Lan, đến chuyện đê tiện này mà ngươi cũng làm?"
Ta không có! Tần Thời vội vàng chối:
"Hôm đó ta đi điều tra vụ án chùa Thái An về tiện thể đi nhìn thử y một chút, không ngờ --"
À.
Cố Thương Hàn thốt lên một tiếng cắt ngang: Vậy là có nhìn rồi.
Tần Thời: ... Không phải là hắn cố tình mà!
Phải rồi, Tần Thời đuối lý nói lảng sang chuyện khác:
"Cố hầu dạo này vẫn khỏe chứ, từ lúc về ta bận quá vẫn chưa có thời gian đi thăm."
Tiên Nghịch Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn Vưu Vật
- Nhi Hỉ Ngôn Tình, Sủng Nàng Dâu Cực Phẩm Ngôn Tình, Sủng Vẫn khỏe.
Cố Thương Hàn tuy là phó tướng của Tần Thời nhưng cũng là nhi tử của hầu gia, cả hai lớn lên cùng nhau nên thân thiết còn hơn huynh đệ, chỉ tiếc Cố Thương Hàn không phải là trưởng tử trong nhà, so với huynh trưởng vô dụng thì Cố Thương Hàn lại quá nổi bật, mỗi lần trở về hầu phủ cũng không vui vẻ gì cho cam.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!