Chương 35: Phong trào 20-11

Sáng hôm sau.

Đồng hồ báo thức trên bàn học reo leng keng kéo Hạ khỏi một giấc mộng dài. Cô hiện tại đang phải đấu tranh giữa việc "ngủ thêm năm phút" nữa hay thức dậy và phải rời xa sự ấm áp của chiếc chăn bông. Hạ mở mắt, nhìn lên trần nhà mấy giây rồi quyết định bật dậy khỏi giường. Hôm nay là thứ Hai, vậy là đã sang một tuần mới.

Hạ nhìn sang ô cửa sổ ngay cạnh đầu giường, chút ánh nắng nặng nề lách qua kẽ hở của những đám mây xám xịt như muốn mưa. Có vài con chim không biết thuộc giống loài nào hót đôi ba câu rồi lại bay đi. Ngoài đường xe cộ vẫn qua lại như thường, nhưng lại không tấp nập như cô nghĩ. Vài hàng quán lớn mở cửa rồi, nhưng mọi thứ vẫn khoác lên mình vẻ ảm đạm.

Đầu tuần rồi, mà sao mọi thứ lại vắng vẻ đến thế?

Hạ tự hỏi lòng mình rồi thấy lòng mình sao mà trống vắng đến lạ. Cô đang tự hồi tưởng lại về vụ việc tối hôm qua, gò má người thiếu nữ đột nhiên ửng hồng vì ngượng. Để xác nhận lại một lần nữa, Hạ đứng dậy, cầm hộp quà của Phong rồi nhìn vào nó một lúc lâu. Đúng rồi, mọi thứ không phải là mơ, tất cả là sự thật, kể cả cái ôm hôm qua cũng là thật.

Hạ vỗ hai má mình cho tỉnh rồi đi vệ sinh cá nhân, khoác lên bộ áo khoác đồng phục của trường rồi buộc gọn mái tóc dài mượt, đen nhánh của mình lên thành một cái đuôi ngựa. Hạ đi xuống bếp, ngang qua phòng của chị Nhung. Cô thấy mọi thứ không có động tĩnh gì, dưới bếp cũng không thấy chị.

"Chắc là chị vẫn còn ngủ" Hạ tự nhủ.

Khoác chiếc cặp sách lên, Hạ đi tới trường, bắt đầu một tuần mới của tuổi mới.

"Cậu lên xe đi, tôi chở." Giọng nam quen thuộc vang lên ngay bên tai cô. Hạ ngoái đầu về nơi có tiếng nói, ở đó Phong đã dừng xe điện ở trước hẻm.

Thấy cô tần ngần một lúc lâu không trả lời, Phong nhíu mày:"Ôm thì cũng ôm rồi, xác nhận cũng xác nhận rồi, chỉ là chưa tỏ tình thôi. Mũ thì có ở đây, tôi không phiền. Cậu còn chần chừ gì nữa?"

"Vậy... nhờ cậu chở rồi." Hạ e thẹn ngồi lên xe.

Lái được một đoạn, Phong hơi ngả người về sau, nói:"Từ giờ để tôi đưa cậu đi học, được không?"

Hạ gật đầu thay cho lời đồng ý.

****

Tới nhà để xe của trường, để không gây chú ý của mọi người, Hạ quyết định tách khỏi Phong, đứng cạnh một cái xe gần đó vờ như xe của mình, tháo mũ bảo hiểm trả cho Phong rồi chạy đi trước cậu. Mà hành động này của Hạ lại khiến Phong thấy cô vừa ngốc vừa đáng yêu. Nhưng Hạ đâu biết, Phong đi tới đâu là hút gái tới đó, cô càng tỏ ra ngại ngùng thì chuyện cô với Phong lộ ra chỉ còn là vấn đề về thời gian mà thôi.

Hạ ngồi uể oải trong lớp, lật đi lật lại mấy trang lí luận mà phát ngán. Phong ung dung đi vào sau cô vài bước chân, bình thản ngồi về chỗ mà cười tủm tỉm chẳng khác gì một thằng bị tâm thần cả.

"Mày bị làm sao đấy? Cứ cười cười như điên, tỏ tình thành công rồi à?" Thằng Quang ngồi cạnh huých tay Phong.

"Không!" Phong nhận ra mình hơi đần thật, vội điều chỉnh lại cơ mặt, tỉnh bơ đáp lại thằng bạn.

"Thế làm sao mà cười?" Quang hỏi cố

"Chuyện dài lắm, về để tao soạn một văn bản Word rồi gửi mày ha!" Phong nở một nụ cười đáp lại Quang, nhưng trông vẻ mặt này không được thiện cảm như nụ cười kia cho lắm, giống khích đểu thì hơn.

"Anh em ơi sắp đến 20 tháng 11 rồi đấy! Nhớ nhiệm vụ đầu năm đề ra là gì không?" Thằng Phát từ đâu chui vào lớp, hô hào như thật.

"Mày nhắc tao mới nhớ đấy, đầu năm mình hơi trầm, hai lớp hoà bình quá tao không quen!" Thằng Minh đáp lại, còn ra bộ vươn vai như muốn đi đánh nhau.

"Vụ gì thế?" Hạ ngây thơ hỏi Ngọc ngồi cạnh.

"Thì năm nào trường chả tổ chức thi đua chào mừng ngày 20 tháng 11, lớp mình với lớp 12A2 bên kia vốn cạnh tranh từ lớp 10 rồi" Con bé khoanh tay trước ngực, tỏ ra bất mãn" Sang năm nay thì hoà bình hơi lâu, đầu năm không có tí cuộc thi nào, nên bọn tao thấy hơi lạ"

"Chưa kể năm nay cũng hoà bình, toàn thi đua học tập là nhiều, cũng chẳng ăn thua gì. Máu chiến của tao biểu tình rồi đấy!" Vân Hồng từ bàn bốn dãy một tiến đến, bá vai Ngọc mà nói.

Hạ à một tiếng rõ dài như đã tiếp thu được một chân lí mới. Đúng là tuổi trẻ thì phải có tí cạnh tranh mới rực rỡ, mà hiện tại đây là năm cuối cùng cô được khoác lên sự hồn nhiên, trong sáng của tuổi học trò. Hay là cứ thử xem?

"Thế nào? Tham gia với 12A1 không?" Vân Hồng hất cằm về phía Hạ.

"Để tao xem phong trào thi đua có gì, tao tham gia được thì sẽ cố hết sức." Hạ gật gù.

12A1 bắt đầu tìm ghế ngồi của từng người ở dưới góc, chuẩn bị khơi mào cho cuộc chiến với 12A2. Mà Hạ đoán bụng, 12A1 thấy bình yên hơi lâu thì 12A2 cũng sẽ thấy thế, vì cả hai vốn là kẻ thù không đội trời chung kia mà. Chắc chắn là hai lớp lần này thi nhau đến trầy trật cũng nên.

Quả không sai, lúc lớp Hạ xuống sân xếp ghế thì vừa hay 12A2 cũng như vậy. Thế là cả hai bắt đầu thi nhau xếp ghế, không những thế lại còn ngồi nghiêm chỉnh như vào giờ. Phong vì là lớp trưởng 12A1 nên thành thằng đầu têu, bị thằng Minh với thằng Phát bắt dẫn đầu cả lớp. Cậu vì tiếng lòng của 12A1 đành bấm bụng đi trước, không quên ngoái đầu lại nhìn Hạ một cái để xác nhận rồi đi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!