Chương 29: Sinh nhật Ngọc Hạ

"Ring... ring...." Tiếng chuông từ chiếc đồng hồ báo thức trên bàn học của cô vang lên, báo hiệu màn đêm đã nhường chỗ cho ánh mai.

Hạ giật mình thoát khỏi giấc mộng đẹp, cô đạp chăn ra, gạt hai bên màn, tiến đến tắt đồng hồ. Dụi mắt vài cái cho tỉnh, Hạ đi xuống lầu, vào nhà tắm đánh răng rửa mặt rồi lại lên phòng. Cô vừa mời ngồi phịch xuống giường, một loạt tin nhắn được gửi đến.

Đó là thông báo chúc mừng sinh nhật từ rất nhiều bạn bè và người thân... Bỗng nhiên, có một cuộc gọi đến, Hạ không chần chừ mà bấm nghe ngay lập tức. Bởi người gọi đến là người cô luôn mong chờ, mong chờ rất nhiều...

Đầu máy bên kia vang lên giọng đàn ông ấm áp khá chững chạc:"Hạ dậy rồi à con? Chúc mừng sinh nhật tuổi mười bảy của con gái út bố nhé! Bố mẹ bận quá không lên với con được, năm nay con lại thiệt rồi!"

Một giọng phụ nữ trung niên tiếp lời:" Con gái mẹ lớn rồi, mười bảy tuổi rồi đấy nhỉ? Chúc mừng con gái của mẹ nhé! Mẹ với bố mua quà gửi lên rồi đó, con chờ nhé! Yêu gái!"

"Đã bảo giữ bí mật với con nó rồi mà!"

"Thôi, sinh nhật nó mình đã không lên được rồi, nói cho nó vui"

Hạ xúc động đến nỗi rơi nước mắt không ngừng, giọng cô run run:" Con cảm ơn bố mẹ ạ! 20 âm con xuống với bố mẹ, mình nói chuyện nhé!"

"Được rồi, tùy con hết! Bố mẹ sẽ cố gắng bù đắp lại cho con"

"À mà chị Nhung đâu bố mẹ?" Nói chuyện với bố mẹ một lúc, Hạ chợt nhận ra thiếu mất chị.

"Cái Nhung đâu rồi? Em nó tìm này!" Bố Hạ quát "Không biết chị đi đâu từ sáng rồi, tí bố gọi hỏi"

"Dạ vâng" Lòng Hạ chùng xuống.

"Vậy sinh nhật vui vẻ nhé con gái, bố mẹ làm việc đã!" Đầu máy bên kia chợt tắt.

Cô nhìn vào màn hình điện thoại hiện danh bạ một lúc lâu rồi tự gạt nước mắt. Cô cố gượng cười, tự nhủ hôm nay là sinh nhật mình cơ mà, không thể khóc xấu được. Hạ bật dậy, bắt đầu ngắm mình trước gương. Cô cầm chiếc lược màu vàng lên, nhẹ nhàng chải thẳng mái tóc đen dài của mình rồi buộc nửa đầu, chỉ thả tóc ra một phần.

Sau đó, Hạ khoác ngoài thêm một lớp áo măng tô màu nâu nhạt ra ngoài, xách chiếc túi tote màu trắng đựng hộp bút và một vài quyển vở và sách bên trong rồi đi tới thư viện

- nơi mà cô và Phong đã từng đến. Bước vào tầng một, bao kỉ niệm tưởng như đã yên giấc trong lòng lại chợt tỉnh giấc, khiến trái tim Hạ như có gì đó làm nôn nao đến lạ.

Cô đi dạo dọc theo từng kệ sách, lướt qua từng quyển sách. Có vô số thể loại sách được xếp ngăn nắp theo từng khu, cô tiến tới khu sách tâm lý học

- phát triển bản thân. Đập vào mắt Hạ là quyển sách "Tôi thích dáng vẻ nỗ lực của chính mình" của tác giả Lily Trương. Đây rõ ràng là quyển sách Hạ đang cần. Không nghĩ nhiều, cô quyết định mua quyển này.

Kế đó là khu sách truyện tình cảm. Theo như những lời thao thao bất tuyệt của Ngọc, thì thể loại truyện tình cảm rất đáng để đu. Nhất là tình cảm học đường, theo như Ngọc kể, thì con bé đã đọc khoảng 38 bộ tình cảm như vậy. Hạ cũng chưa đọc qua thể loại này bao giờ, vậy nên cô quyết định mua thêm bộ truyện có tên "Quá đỗi dịu dàng" của tác giả Điềm Thụy để đọc thử xem truyện tình cảm có gì hay ho mà khiến Ngọc mê đắm đuối đến thế.

Tiến tới quầy thanh toán, Hạ mang ra cả quyển sách của tác giả Lily Trương ra từ túi tote để tính tiền. Sau đó, cô đi lên tầng hai để kiếm góc học bài. Đi tới giữa chừng, Hạ chợt nhớ ra đây là nơi mà Phong đã nắm tay mình, cô bất giác nhìn vào lòng bàn tay phải rồi mỉm cười.

Cô biết yêu rồi...

__________________

Cả sáng, Phong bồn chồn không yên vì mãi không thấy một tin nhắn nào từ Hạ, cậu tính nhắn hỏi cô, nhưng lại sợ mình làm cô không vui.

Bỗng có tin nhắn mới gửi đến:

[Minhh Quangg: Sao rồi? Thấy người ta nhắn mời chưa?]

Phong hụt hẫng, người nhắn tới không phải là người cậu đang chờ đợi. Nhưng cậu vẫn phải trả lời như phép lịch sự thông thường.

[Thanh Phong: Chưa]

[Minhh Quangg: Thế thì tao chịu rồi!]

Phong thở dài rồi nằm nhoài người ra giường, chắc... Hạ quên cậu thật rồi..

Cậu nhìn kim giây điểm từng giây trên đồng hồ phía đối diện, tiếng "tích tắc" như đang đếm nhịp cho những dòng suy nghĩ của cậu... Bỗng, điện thoại Phong lại vang lên một lần nữa, cậu giật mình thoát khỏi suy tư, thầm cầu nguyện trong lòng đó là tin nhắn của Hạ chứ không phải của ai khác. Và điều đó đã thành sự thật!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!