Chương 48: (Vô Đề)

Tống đang cùng đám người Lôi Chương rời đi, đột nhiên nghĩ đến gì đó, liền phái ra hai vị quan tuần tra nói với bọn họ: " các ngươi đến những lâu khác đem triệu hoán thú của mình về đi, tiểu Trương và tiểu Từ các ngươi bồi bọn họ, bảo vệ mọi người an toàn cẩn thận, thuận tiện kiểm tra xem triệu hoán thú ở những lâu khác có bị hại không."

Lâu một ngoại trừ triệu hoán thú Hoa Miên Thần trong ngực Khanh Nguyệt ra, thì những triệu hoán thú khác đều đã chết. Mọi người đành phải quay về phòng ngủ của mình mà khóc lóc, phải rồi còn phải thu dọn hành lý nữa. Tin chắc không lâu sau, bọn họ sẽ phải rời khỏi trại huấn luyện này.

Còn Khanh Nguyệt, cũng muốn sớm mang Hoa Miên Thần về phòng ngủ, hiện tại ma lực của nàng chỉ còn lại một nửa, nhưng nửa còn dư lại Hoa Miên Thần không chịu hấp thu tiếp. Tiểu Miên Miên vốn cần ma lực chữa thương, nhưng vẫn không quên suy nghĩ cho mình.

Khanh Nguyệt hít mũi một cái, đồng thời cảm động hạ quyết tâm.

Mặc dù linh hồn khế ước triệu hoán thú của ba người Bích Vũ An vẫn còn, nhưng các nàng cũng lo lắng triệu hoán thú của mình bị thương. Nói với Khanh Nguyệt một tiếng, ba người theo hai vị quan tuần tra đi đến những lâu khác.

Khanh Nguyệt ôm Hoa Miên Thần về phòng ngủ, cẩn thận để Hoa Miên Thần lên giường, lấy một cái tui đeo lên lưng, cầm trọng kiếm ra cửa. Trải qua chuyện ồn ào của Vu Đạt La, buổi huấn luyện hôm nay coi như không có, các triệu hoán sư cũng không còn tâm tinh huấn luyện, các giáo quan cũng không phải là không huấn luyện, nhưng bọn họ còn phải bồi quan tuần tra điều tra rõ việc ma thú đột nhập vào đại lâu huấn luyện triệu hoán thú, để cho chủ thành thành chủ một cái công đạo.

Nói gì cũng được, miễn sao tốt cho mình. Tiểu Miên Miên hiện tại cần lượng đồ ăn lớn, chính mình nhân lúc này đến rừng Thanh Nam một chuyến.

Ba người Bích Vũ An cũng thuận lợi đến cửa tìm được triệu hoán thú của mình, xác định triệu hoán thú của mình không bị thương gì, liền thở dài một hơi. Đem triệu hoán thú của mình thu hồi vào không gian, ba người nghĩ đến cái lưng Hoa Miên Thần đỏ rực, trong lòng vừa thả lỏng lại căng lên.

"Đi thôi, chúng ta đến chỗ Khanh Nguyệt xem tiểu Miên Miên...."

Quan tuần tra vẫn đang mang các triệu hoán sư đi từng lâu thu hồi triệu hoán thú của mình về, Bích Vũ An các nàng tìm được triệu hoán thú của mình rồi nên có thể rời đi trước, không cần lên lâu khác. Trong lúc xuống dưới lâu, Tào Văn đột nhiên nói một câu: "ta đột nhiên cảm thấy, tiểu Miên Miên thực sự không hợp ở trong trại huấn luyện tàn khốc này...."

"Bây giờ ngươi thấy được sao? ta đã cảm thấy như vậy từ sớm rồi!" Bích Thiên Thiên sau đó tiếp lời.

Bích Vũ An cũng đồng cảm gật đầu nói: "với triệu hoán thú của chúng ta, chúng ta cảm thấy tham gia huấn luyện bị thương là bình thường, nhưng dính đến trên mình tiểu Miên Miên, thì cảm thấy không đành lòng. Tiểu Miên Miên khả ái như vậy, nhưng so với nó là triệu hoán thú thì trông nó càng giống sủng vật hơn, chỉ thích hợp nuôi trong phòng, được chủ nhân sủng ái."

Bích Thiên Thiên điên cuồng gật đầu tán thành, "không sai, Khanh Nguyệt nói phải lạnh nhạt đối đãi với tiểu Miên Miên, là muốn tiểu Miên Miên trưởng thành làm triệu hoán thú chân chính, nhưng mà...."

"Tống tuần tra nói vận khí cũng là một phần của thực lực, vận khí của tiểu Miên Miên luôn rất tốt, lâu một toàn bộ triệu hoán thú chết, nhưng chỉ có mình nó sống sót, nhưng mà..... thấy tiểu Miên Miên một thân thương, ta cũng thấy đau lòng...."

"Các ngươi nói xem, tiểu Miên Miên có thể lớn thành một con triệu hoán thú mạnh mẽ không?" Tào Văn quay đầu hỏi hai vị bằng hữu.

"..."

Rất khó, đây là đáp án trong lòng ba người. Kỳ thực từ lúc đầu, mọi người đều nghĩ Hoa Miên Thân cố gắng sống được, thì không thể mạnh lên được. Nhưng khi Vu Đạt La nói bắt đầu huấn luyện triệu hoán thú, các nàng liền nghĩ đến điều đầu tiên chính là cho triệu hoán thú của mình đi bảo vệ Hoa Miên Thần, chứ không phải Hoa Miên Thần mạnh mẽ bảo vệ chính mình.

Cho dù sau này Khanh Nguyệt nói phải lạnh nhạt với Hoa Miên Thần, ép nàng trưởng thành, thì vẫn như cũ không thể ngưng việc muốn bảo vệ Hoa Miên Thần.

Nhưng mà, chuyện ma thú lần này đúng là Vu Đạt La giở trò, Vu Đạt La nhất định sẽ không còn làm giáo quan được nữa, vậy thì tương lai cuộc sống của tiểu Miên Miên sẽ tốt hơn rồi a?!

Khi ba người đến lâu một, có một đám triệu hoán sư thu hồi triệu hoán thú của mình rồi nhưng vẫn chưa rời đi, mà tụ lại một chỗ thảo luận gì đó.

"Sao các ngươi còn chưa về? đả xảy ra chuyện gì?" Bích Thiên Thiên tò mò đến hỏi.

Một nữ triệu hoán sư nhìn Bích Thiên Thiên chớp mắt, nhỏ giọng nói: "ngươi biết không? mật đạo ở lâu một thông đến tầng hầm phòng ở của Vu Đạt La! hơn nữa ta nghe một tạp dịch nói, hàn băng mãng xà Vu Đạt La nuôi chính là con đã xuất hiện ở lâu một!"

"Nói vậy, Vu Đạt La không phải tiêu rồi sao?"

"Nhất định là tiêu rồi! mấy thiếu gia tiểu thư chủ thành kia đều khóc rất nhiều quay về phòng ngủ của mình, trong miệng thì thào nói viết thư gửi về cho thành chủ

- chủ thành lấy lại công bằng cho bọn họ!"

Bích Thiên Thiên quay đầu nhìn Bích Vũ An và Tào Văn, hai người gật đầu với nàng biểu thị nghe thấy.

"Vậy hiện tại chúng ta nhanh đến chỗ Khanh Nguyệt đi, đem tin tốt này nói với Khanh Nguyệt a!!"

Thật tốt, điều các nàng mong chờ nhất đã thành sự thật. Vu Đạt La xuống đài một cái, thì đám giáo quan hùa theo hắn cũng sẽ bị điều tra. Khanh Nguyệt và tiểu Miên Miên ở trại huấn luyện này chính là kẻ thù lớn nhất của Vu Đạt La, chỉ cần Vu Đạt La không còn ở lại, cuộc sống của các nàng sẽ tốt hơn nhiều. Đương nhiên, các triệu hoán sư khác cũng có thêm thời gian thoải mãi hơn!

Khi ba người đến trước cửa phòng ngủ của Khanh Nguyệt, gõ cửa cũng không thấy Khanh Nguyệt ở trong phòng ngủ. Tiểu Miên Miên bị thương, Khanh Nguyệt lúc này không ở trong phòng ngủ lại đi đâu a? ba người nghi ngờ nhìn nhau, trước tiên quay về phòng ngủ của mình nghỉ ngơi. Chuyện hôm nay phát sinh lớn như vậy, tâm các nàng cũng cần chút bình tĩnh.

Chờ đến trưa, ba người lại đến tìm Khanh Nguyệt, lúc này Khanh Nguyệt đã về đến phòng ngủ. Nghe trong phòng có mùi thịt nướng, trong lòng ba người càng nghi hoặc nhiều hơn. Mùi thịt nướng này không giống nhà ăn làm, mà giống vị lần trước đến rừng Thanh Nam do Khanh Nguyệt tự tay nướng. Nhưng mà.... cửa trại huấn luyện đã đóng chặt, Khanh Nguyệt lấy thịt nướng ở đâu ra?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!