Chương 22: (Vô Đề)

"Haiz... quả nhiên ta vẫn không đủ mạnh a..." trên đường về phòng ngủ, Khanh Nguyệt ôm Hoa Miên Thần nhỏ giọng nói, "ma thú cấp 4, thiếu chút là lấy mạng ta, nếu không phải do tấn phong vượn quá ngu..."

"Ngao ~" ngươi rất lợi hại, không thấy đám chân tôm mềm triệu hoán sư kia lúc nhìn thấy tấn phong vượn đã đứng ngồi không yên a. Hoa Miên Thần mất hứng phản bác. Nhưng mà Khanh Nguyệt trực tiếp khiêu chiến với ma thú cấp 4 như vậy thực sự quá mạo hiểm.

Khanh Nguyệt nghe không hiểu Hoa Miên Thần ngao cái gì? nhưng mà tiểu nãi âm mềm mại lại khiến lòng nàng ngứa ngáy. Đáng tiếc một người một thú hiện tại đều bẩn, không thể sờ a.

"Tiểu Miên Miên đang lo lắng cho ta sao? không sao đâu, ta lần đầu đánh nhau với ma thú cũng là từ trong chỗ chết tìm được đường sống a...."

"..." được rồi, không cần mạo hiểm như vậy cũng có thể chứng minh thân phận nữ chủ của nàng. Mặc dù Hoa Miên Thần biết tính tình Khanh Nguyệt nhưng vẫn không vui giơ trảo vỗ tay Khanh Nguyệt một cái.

"Nhất định phải nghĩ cách đề thăng thực lực của mình, nếu không lần sau Vu Đạt La để ta chiến đấu cùng ma thú khác..."

Đúng rồi, tên địa trung hải Vu Đạt La kia không biết còn bày trò gì nữa, lúc này Khanh Nguyệt tổn thương còn chưa khỏe, Hoa Miên Thần liền thấy lo lắng cho nàng.

Trong tiểu thuyết thực lực của Khanh Nguyệt đề thăng đến cao như thế nào a? không lẽ một đường chỉ có mạo hiểm tính mạng đánh đánh giết giết rèn luyện ra được? trong Hoa Miên Thần cố nhớ lại Khanh Nguyệt đã ôm nàng về đến phòng ngủ. Vì Khanh Nguyệt bị thương nên được về sớm, nhưng các triệu hoán sư khác còn phải ở tiếp tục huấn luyện, cho nên xung quanh mới yên tĩnh.

Khanh Nguyệt nhìn vết máu trên người Hoa Miên Thần, liền ôm Hoa Miên Thần quay đầu.

"Tiểu Miên Miên chúng ta cùng nhau tắm trước đi a ~" đây là lần đầu tiên nàng tắm cùng Tiểu Miên Miên.

Tắm? Hoa Miên Thần nhìn lông trên người mình dính đầy máu, cau khuôn mặt nhỏ nhắn, đúng là nên đi tắm. Trước kia nàng bồi Khanh Nguyệt ra sau núi, sau khi về Khanh Nguyệt đều dùng khăn ấm lau sạch thân cho nàng, nhưng hiện tại trên người nàng như vậy, có lau người cũng vô dụng.

Nói đến thì triệu hoán sư ở có hai khu, một là nơi để đồ đi ngủ, một là nơi đi tắm. Phía đông là nhà tắm nam, phía tây là nhà tắm nữ, nói thật trong trại huấn luyện hà khắc như vậy, có thể xây nhà tắm điều này cũng khiến các nữ triệu hoán sư vui vẻ rất nhiều.

Phòng của Khanh Nguyệt ở phía tây, nên đến nhà tắm không xa.

Khu nhà tắm lớn đều được cách gian, mỗi cách gian đều có rèm che, mặc dù dù như vậy nhưng Khanh Nguyệt cũng không thích tắm khi có nhiều người. Mấy ngày qua Khanh Nguyệt đều chờ đến đêm khuya khi các triệu hoán sư mệt mỏi đi ngủ, thì mới đến nhà tắm để tắm rửa. Nhưng lúc này, Hoa Miên Thần lại lắc lư lắc lư theo đến, canh giữ bên phòng tắm, phòng ngừa có người xấu đến xem.

Đã sớm nhìn qua cách gian, Hoa Miên Thần như trước nhịn không được bĩu môi chê. Phòng tắm ở nơi này quá mức đơn sơ.

Cách gian trong phòng tắm tuy không lớn nhưng cũng không lo chen chúc, ngay vách tường còn đóng một tấm ván, dùng cho người tắm ngồi. Trước ván còn mộc dũng, trong mộc dũng có một bầu múc nước, tuy mộc dũng lớn, nhưng lại không đủ cho một người ngồi vào. Nếu muốn tắm, phải tự mình đến bồn nước cuối nhà tắm, đem một thùng nước nóng cùng một thùng nước lạnh hòa với nhau trong mộc dũng.

Đệch, đúng là phiền phức, ở thế giới của mình tắm vòi sen vẫn dễ hơn.

Khanh Nguyệt để Hoa Miên Thần lấy y phục sạch cho nàng từ không gian ra móc lên một cây gỗ rồi ôm Hoa Miên Thần đến bồn múc nước.

Vì là ban ngày cho nên bồn nước cùng bồn nước nấu không có gì cả, chỉ có một đống tro đen đã tàn, mà nước trong bồn chứa đã lạnh, bồn bên cạnh lại chuẩn bị đủ nước, nước này là do triệu hoán thú hệ thủy của đám tạp dịch cho vào.

Vại nấu nước nóng bằng than củi vào ban đêm được tạp dịch châm thêm lửa, sau đó nấu đến khi hết lửa thì thôi, than củi ở thế giới này dùng tương đối tốt, bình thường có thể đốt đến mấy tiếng. Nếu nước trong bồn dùng hết rồi, thì dùng nước trong vạc thêm vào. Khi tất cả nước đều dùng hết, thì nhờ triệu hoán thú thủy hệ của các triệu hoán sư giúp đỡ. Khi nước và than củi dùng hết ngươi muốn tắm chỉ có thể đợi sang ngày mai.

Lần đầu tiên Khanh Nguyệt đến nhà tắm, thì nước và than củi trong phòng đã dùng sạch, đang lúc nàng định quay về phòng ngủ, thì Hoa Miên Thần trong ngực lại cho nàng một cái kinh hỷ lớn. Khi đó, Hoa Miên Thần thấy được Khanh Nguyệt cần nước, tuy mình không có thủy hệ ma pháp nhưng mình có băng hệ ma pháp a. Kết quả, Hoa Miên Thần nhìn trong vại bên cạnh liền thả một khối băng trùy vào trong.

"Là băng hệ ma pháp." khi đó Khanh Nguyệt nhìn thấy Hoa Miên Thần thả từng *tảng băng trùy, thì bị cả kinh trực tiếp kêu lên, Tiểu Miên Miên không phải hỏa hệ ma pháp triệu hoán thú sao? mấy khối băng trùy này....

Triệu hoán thú đúng là có song hệ ma pháp, nhưng ít thấy được, đồng thời chỉ có triệu hoán thú phẩm cấp hoàng đế trở lên. Mà Tiểu Miên Miên nhà mình, ngoại trừ biết hỏa hệ ma pháp, không gian ma pháp, giờ lại còn thêm băng hệ ma pháp. Khanh Nguyệt càng lúc càng hiếu kỳ, Hoa Miên Thần rốt cuộc là triệu hoán thú như thế nào? so với những con triệu hoán thú khác, Hoa Miên Thần thực sự là không bình thường cũng quá mức thần bí.

"Ngao ~"

Đang lúc Khanh Nguyệt xuất thần, Hoa Miên Thần đã thả đủ băng trùy vào vại.

"Tiểu Miên Miên, ngươi.... từ khi nào biết băng hệ ma pháp?"

"Ngao ~" đã sớm biết, nhanh đi tắm đi, mệt chết ta.

"Không lẽ là sau lần tiến giai?"

"...." đúng là nước đổ đầu vịt, Hoa Miên Thần không nhịn được gật đầu, sau đó vùng vằng từ trong ngực Khanh Nguyệt nhảy xuống mặt đất, hướng về đáy vại không có củi phóng ra hỏa diễm, bắt đầu đun nóng vại.

"Tiểu Miên Miên thực sự quá giỏi a." Khanh Nguyệt thấy Hoa Miên Thần như vậy, cũng không hỏi nữa, chỉ xoa cái đầu nhỏ của Hoa Miên Thần.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!