Ác mộng của Y San San chỉ mới bắt đầu.
Nàng chịu đựng sự ghê tởm, vội tắm rửa một lần. Chờ mùi thối trên người được loại bỏ, Y San San lại tắm đậu, thoa phấn thơm, khôi phục chính mình lại như trước, bộ dang thơm ngát. Nhưng Y San San trang điểm xong cũng không dám quay lại phòng của mình. Nàng đứng trước cửa phòng mình, do dự một chút, quyết định gọi hạ nhân đến dọn dẹp phòng cho mình. Nhưng mà, cho dù Y San San gọi thế nào, thì cũng không ai nghe nàng. Tiểu viện của nàng trống rỗng, như bị cách ly một mình.
Hôn mê bay ngày, thêm tiêu chảy hai ngày, khiến cho toàn thân Y San San thêm vô lực, nàng nhịn xuống khó chịu, cố gắng hoạt động thân thể, ra ngoài sân.
Ở đại sảnh Y gia, giả chủ Y gia sắc mặt tái xanh, tức giận nhìn chằm chằm người trẻ tuổi trước mặt mình. Qua hồi lâu, âm thanh già nua bất lực hỏi: "hiền chất, ngươi cùng San San nhà ta là thanh mai trúc mã từ nhỏ, bây giờ chỉ vì một chút việc nhỏ, mà từ hôn sao? tình cảm giữa ngươi và San San, nói bỏ thì bỏ sao?"
Đối mặt với câu hỏi của gia chủ Y gia, người trẻ tuổi kia phản ứng còn bình tĩnh hơn. Hắn buông tay, bất đắc dĩ lắc đầu nói: "bá phụ, ta nghĩ, cho dù ai gặp phải chuyện này cũng không thể chấp nhận được a! cho dù là bá phụ ngài, có thương yêu San San, thì sao lại không trông coi San San ngày đêm chiếu cố nàng chứ? còn có bá mẫu, trước kia chỉ cần San San ho khan, nàng uống nước ăn cơm đều có người chiếu cố! hiện tại thì thế nào?
Y gia các người có một đám hạ nhân, tạp dịch, sao lại tránh né tiểu viện của San San chứ? theo ta biết, tiền lương các ngươi trả cho tạp dịch nấu cơm cho San San ăn được trả gấp đôi a!?"
"Cái này.... sao có thể so được? ta tốt xấu cũng là gia chủ Y gia..."
"Nhưng San San là trưởng nữ ngài yêu thương nhất." người trẻ tuổi thấy bộ dạng gia chủ Y gia giả đối, cười châm chọc, không muốn nói thêm, "ý gia phụ ta muốn từ hôn đã truyền đạt, bá phụ ngài tìm chút thời gian, chờ San San tỉnh, rồi...."
"Viên ca ca!"
Người trẻ tuổi còn chưa nói xong, thì nghe thấy ngoài cửa truyền đến tiếng kêu bi thương. Hắn vừa quay đầu lại nhìn, thì thấy hai mắt Y San San rưng rưng, bộ dạng điềm đạm đáng yêu nhìn mình. Y San San đã tắm rửa sạch sẽ, trên mặt còn trắng bệch yếu ớt, nàng cứ vậy nhìn chằm chằm người trẻ tuổi kia, thấy vậy trong lòng người trẻ tuổi cũng mềm xuống.
"San San..."
"Viên ca ca, người thật nhẫn tâm, không cần San San nữa sao? ta còn nhớ, cuối xuân năm đó, ngoài sườn núi trạch viên nhộn nhịp, ta và người lần đầu tiên gặp mặt..." Y San San càng nói càng bi thống, càng nói càng kích động, không ngờ lại có tiếng "bủm" kéo dài phát ra, kèm theo cái mùi thối khiến gia chủ Y gia và người trẻ tuổi khó chịu.
Trên người Y San San mê dược đã hết, nhưng dược hiệu của mộc biển thảo vẫn chưa hết a!
Người trẻ tuổi ban đầu còn bị Y San San dẫn vào hồi ức đẹp, trong lòng không nỡ, nhưng đột nhiên nghe thấy tiếng phóng rắm thanh thúy, khiến cho người trẻ tuổi nhanh chóng hoàn hồn. Che mũi của mình, người trẻ tuổi không kiên nhẫn còn thấy phiền chán, ném lại một câu: "tiểu chất thực sự không xứng với Y cô nương, xin bá phụ tìm hiền tế khác." rồi vội vàng rời đi.
Trong lúc Y San San khóc lóc thảm thiết, kèm theo từng đợt âm thanh "bủm bủm", gia chủ Y gia che kín mặt, vẫy tay để cho hạ nhân kéo nhanh Y San San về tiểu viện của mình.
Khi Khanh Nguyệt cùng Tiểu Ly mang theo tiểu bánh bao đã dùng giải dược hoàn toàn khôi phục quay về, Hoa Miên Thần cũng đã hạ thuốc lần thứ ba.
Tiểu báo bao vui vẻ chạy về phía mình, Hoa Miên Thần nhìn Khanh Nguyệt nhíu mày cười nói: "ai nha, các ngươi quay lại cũng nhanh thật? ai u tiểu bánh bao bảo bối, đến cho ma ma hảo hảo sờ ngươi a~"
"Chúng ta mà không quay lại, sợ là chủ thành phải giới nghiêm toàn thành a!?" Tiểu Ly vẫn không quên, lúc các nàng quay trở lại, cửa thành kiểm tra so với trước còn nghiêm khắc hơn, trên đường đi còn nghe thấy mọi người bàn tán trong chủ thành phát ra một loại bệnh quái dị. Nhẹ thì mê man, nặng thì ngủ hoài không dậy.
Mọi người rất mong chờ cuộc thi đệ nhất mỹ nhân lần này, nhưng vì nhiều nguyên nhân, lại lùi lại thêm lần nữa. Các vị giám khảo của cuộc thi đều là quan viên sống trong chủ thành, còn có mấy vị thí sinh dự thi, đều là đại tiểu thư gia tộc quyền thế. Hiện tại bọn họ ngủ mê một thời gian dài liên tục, thành chủ cũng gấp đến sói đầu. Hại những người này ngủ mê đau bụng tiêu chảy rất đơn giản, là do uống mê dược và mộc biển thảo. Nhưng quan trọng chính là, không ai bắt được người hạ dược.
Nếu Tiểu Ly không mang theo tiểu bánh bao quay về, sợ là những người này lại phải ngủ mê tiếp, ngoài trừ thành chủ cho cả thành giới nghiêm ra, còn phái thêm nhiều binh sĩ đến nhà bọn họ.
Nhưng mà nghĩ tới ngày nào đó, đột nhiên hung thủ đến nhà mình hạ dược, thật đáng sợ a!
"Xem ra, trong khoảng thời gian chúng ta không có ở đây, Miên Miên ngươi tìm được kẻ hại tiểu bánh bao rồi a?" Khanh Nguyệt chậm rãi tới bên cạnh Hoa Miên Thần, nhìn ánh mắt nàng dây dưa không nói ra được. Không đến 10 ngày chia ly, nhưng đối với nàng vẫn khó khăn như cũ.
Hoa Miên Thần nhìn lại vào mắt Khanh Nguyệt, bên tai lặng lẽ đỏ lên. Nàng quay đầu đi chỗ khác, nhìn Tiểu Ly nghiêm túc nói rằng: "kẻ hại bánh bao nhà ta đều đã tra ra hết, ngoại trừ Y San San kia, còn có một một người là con cháu 'bằng hữu cũ chúng ta'. Mấy ngày qua ta chỉ tiểu đả tiểu nháo, chờ tiểu bánh bao chúng ta thắng quán quân cuộc thi đệ nhất mỹ nhân, ta sẽ từ từ tính sổ với đám người này!" nói xong, ánh mắt Hoa Miên Thần lóe lên tia độc ác.
Tiểu bánh bao ban đầu nằm trong ngực Hoa Miên Thần nghe nàng nói, phát ra vài tiếng làm nũng, nhưng nghe Hoa Miên Thần nói câu sau thì trầm mặc. Cục bông trắng cứ vậy rũ đầu tròn xuống.
Hoa Miên Thần thấy tiểu bánh bao khác lạ, nàng đau lòng vu. ốt ve tiểu bánh bao, ôn nhu hỏi: "bánh bao, sao vậy? có người khác khi dễ ngươi sao? không sau đâu, cứ nói với ra với ta..."
"Ta không muốn tham gia thi đệ nhất mỹ nhân nữa."
"..."
"..."
Hoa Miên Thần và Tiểu Ly nhìn nhau, hai người vì tiểu bánh bao đột nhiên bỏ thi mà bất ngờ.
"Ma ma, vì ta muốn giảm béo, muốn tham gia thi đệ nhất mỹ nhân, mới gây ra nhiều chuyện như vậy. Nếu ban đầu ta chịu yên phận, thì sẽ không hại mọi người lo lắng vất vả a?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!