Chương 38: (Vô Đề)

Tần Thư Hoài nhanh chóng phát hiện, sắc mặt của Tần Bồng không tốt lắm.

Tuy rằng hắn là một thẳng nam, nhưng lại là một thẳng nam cực kỳ am hiểu xem mặt đoán ý. Tuy rằng trước khi làm chuyện này không nhất định là hắn có biết ngươi vui vẻ hay không, nhưng mà làm xong ngươi không vui thì hắn nhất định sẽ biết. Tần Thư Hoài nhíu nhíu mày, có chút nghi hoặc nói: "Ngài cảm thấy có cái gì không ổn?"

Đã đến cửa của quán canh thịt dê rồi, Tần Bồng còn có thể nói có cái gì không ổn nữa? Chỉ có thể là xấu hổ cười cười nói: "Không có gì không ổn, chỉ là có chút kinh ngạc thôi."

Nói rồi, Tần Bồng "nhảy" xuống dưới hết sức ưu nhã, sửa sửa tóc, có chút cam chịu nói: "Đi thôi."

Tần Thư Hoài liếc mắt nhìn nàng một cái, trực giác cảm thấy có chút không đúng, tiếp tục nói: "Công chúa đang kinh ngạc cái gì?"

"À." Tần Bồng mặt không biểu tình: "Ta cho rằng ngươi sẽ mang ta đi những nơi có hoàn cảnh tuyệt đẹp một chút để ăn cơm, ví dụ như Lưu Li Các chẳng hạn……"

"Ý tứ của ngài là vậy à." Tần Thư Hoài gật gật đầu, ăn ngay nói thật: "Trên thực tế, thức ăn ở Lưu Li Các thật sự không ngon lắm."

Ai quản chuyện ăn ngon hay không? Muốn ăn ngon ta không biết tìm Bạch Chỉ à?

Nội tâm Tần Bồng có vô số lời nói muốn bùng nổ, nhưng mà nàng nhịn xuống.

Những năm ở bên Tần Thư Hoài đó, nàng đã quen những cảnh tượng như vậy. Vốn dĩ nàng còn cho rằng Tần Thư Hoài là trường hợp đặc biệt, hôm nay nàng đã hiểu, không, Tần Thư Hoài hẳn không phải trường hợp đặc biệt, mà là tiêu biểu. Cho dù bề ngoài là nam nhân lãng mạn nhưng chung quy cũng là nam nhân.

Nàng mặt không biểu cảm cùng "Liễu Thư Ngạn" đi vào tửu lầu, suy nghĩ đối tượng mình chọn lựa này có khả năng cũng không thích hợp cho lắm.

Mà Tần Thư Hoài sau khi giải thích xong, nhìn sắc mặt lạnh lùng lại bình tĩnh của Tần Bồng, cảm thấy mình đã làm sai cái gì.

Hắn không nhịn được mà nhớ tới, trước kia khi ở cùng với Triệu Bồng cũng là như thế này, mỗi lần hắn cho rằng mình đã làm rất tốt thì Triệu Bồng lại đều không đáp lại nỗ lực của hắn, luôn xụ mặt, sắc mặt bình tĩnh, lạnh nhạt mở miệng: "À, rất tốt, rất không tồi."

Đối mặt với Triệu Bồng như vậy, hắn luôn có loại cảm giác không thể nào xuống tay, nhiều năm như vậy qua đi, hắn lại cảm nhận được loại cảm giác này trên người Tần Bồng.

Nữ nhân thật sự là sinh vật không thể nào hiểu được.

Trong lúc Tần Thư Hoài đang nghĩ đi nghĩ lại xem mình đã làm sai cái gì, hai người đã đi vào phòng. Tần Thư Hoài hẳn là khách quen ở nơi này, ông chủ nhanh chóng tự mình chạy lên nghênh đón hai người, ông chủ này là một người vô cùng biết điều, không liếc mắt nhìn về phía Tần Bồng một cái, sau khi cung kính đưa hai người vào, dò hỏi Tần Thư Hoài: "Gia, vẫn làm như thường lệ ạ?"

"Như thường lệ."

Tần Thư Hoài gật đầu, Tần Bồng muốn nói gì đó nhưng lại nhịn xuống.

Canh thịt dê là đồ ăn của Bắc Yến, Tề quốc ở phương nam, phần lớn đồ ăn đều tinh xảo, thật ra Tần Bồng cũng không phải cảm thấy không thể ăn được, nhưng trong xương cốt của nàng dù sao cũng là một người Bắc Yến, đột nhiên đến quán cơm quê nhà, nàng có vô số thứ muốn ăn. Nhưng mà "Liễu Thư Ngạn" lại ngay cả cơ hội gọi món ăn cũng không cho nàng. Nhưng nàng là một công chúa đã thủ tiết mười năm, nếu biểu hiện quá mức quen thuộc với tiệm ăn Bắc Yến cũng không tốt, vì thế tuy rằng nàng bị sâu thèm ăn quấy phá nhưng vẫn nhịn xuống.

Hai người đoan chính ngồi quỳ ở bên cạnh bàn, thị vệ canh giữ ở cửa, trong phòng chỉ còn lại hai người bọn họ. Tần Thư Hoài cười cười rót trà cho Tần Bồng, ôn hòa nói: "Canh thịt dê này là món ăn thịnh hành nhất Bắc Yến, điện hạ chưa từng ăn đúng không?"

"Ừm, chưa từng ăn."

Thật ra là nàng đã ăn từ nhỏ đến lớn……

Tần Thư Hoài gật đầu, lại cười nói: "Vậy thì tại hạ giới thiệu món này cho công chúa một chút, món này……"

Tần Thư Hoài học thức uyên bác, nguồn gốc của món ăn, nấu như thế nào, hắn đều thuộc lòng. Nhưng mà mấy thứ này Tần Bồng đã sớm nghe đến chán, năm đó Tần Thư Hoài ăn cơm cùng nàng, món ăn nào của Bắc Yến mà hắn chẳng giới thiệu như vậy?

Nam nhân dưới bầu trời này có phải đều cùng một dạng hay không?

Tần Bồng bắt đầu nghiêm túc hoài nghi.

Nàng hồ nghi đánh giá Tần Thư Hoài, lúc này, ông chủ bưng nồi canh thịt dê nóng hầm hập lên, lại bưng lên rất nhiều đồ ăn, còn đặt ở trước mặt hai người chén nước chấm đặc chế riêng biệt, sau đó để xuống một vò rượu và hai cái chén nhỏ.

Tần Bồng nghe mùi thịt dê liền có chút nhịn không được, nhưng nàng vẫn ra vẻ rụt rè như cũ, nhẫn nại không nói lời nào.

Tần Thư Hoài lấy ra hai cái dây buộc từ trong ngăn kéo của bàn bên cạnh, vừa ngẩng đầu lên đã thấy Tần Bồng ở phía đối diện đang nhẫn nại nhìn chằm chằm nồi thì sửng sốt.

Trong nháy mắt, Tần Thư Hoài gần như nghĩ rằng Triệu Bồng đang ngồi ở trước mặt mình.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!