Tần Bồng sợ đến ngây người khi nghe thấy lời này.
Khương gia giết vợ cả của hắn sao?
Không, không có khả năng này!
Tần Bồng nhớ lại, nàng là do Tần Thư Hoài tự mình hạ độc, điểm này nàng nhớ rất rõ ràng rành mạch, Bạch Chỉ cũng tận mắt nhìn thấy. Nếu có thể ký ức của nàng đã lừa gạt nàng vậy còn Bạch Chỉ thì sao? Bạch Chỉ cũng lừa nàng sao?
Vì sao Tần Thư Hoài lại nói như vậy?
Tần Bồng bình tĩnh lại, suy nghĩ ý đồ của Tần Thư Hoài.
Tần Thư Hoài là người như thế nào?
Trong trí nhớ của nàng, nàng vẫn luôn không hiểu được hắn, cảm xúc của hắn quá nội liễm, ít khi biểu hiện ra ngoài, biểu hiện về tình yêu cũng hàm súc vô cùng. Hắn rất ít khi biểu đạt cảm tình của hắn, thế cho nên năm đó Triệu Bồng thậm chí có lúc còn hoài nghi người này có thật sự thích mình hay không.
Đáng mừng là không thích, điều đó cũng không quan trọng với nàng lắm. Quan hệ giữa nàng và Tần Thư Hoài giống như là người thân hơn là người yêu. Ràng buộc cùng nâng đỡ quá lâu, nàng vì để giữ được tánh mạng của hắn, bất đắc dĩ mà phải gả thấp cho hắn, mà hắn nhiều năm như vậy, vẫn luôn làm bạn với nàng, đứng về phía nàng vô điều kiện. Cho dù là thích hay không thích, chỉ cần có điểm này là đủ rồi.
Nhưng mà sau khi nàng chết, Tần Thư Hoài đã làm chuyện đó quá rõ ràng, phảng phất như là thay đổi thành một người khác, vẫn luôn chiêu cáo với thiên hạ hắn thâm tình với nàng cỡ nào.
Chuyện này có chút không đúng, đây không phải là tính tình của Tần Thư Hoài.
Tần Bồng chắp tay trong ống tay áo, ngón tay cái vòng vài vòng, nghĩ đến đủ loại hành vi của Tần Thư Hoài.
Nếu trước tiên xác nhận rằng Tần Thư Hoài thật sự là hung thủ sát hại nàng, sau đó lại giải thích tất cả những chuyện này, so với phỏng đoán Tần Thư Hoài không phải là hung thủ, kỳ thật đây mới là lời giải thích tốt hơn.
Khương gia dù sao cũng là nhạc phụ của Tần Thư Hoài, mà năm đó chứng cứ Khương gia mưu phản lại là do Tần Thư Hoài cung cấp, hơn nữa thật ra là Khương Y chết trước khi Khương gia đền tội. Cho dù hắn có thể lấy lý do là đại nghĩa diệt thân để giải thích việc hắn chủ động tố giác nhạc phụ của hắn cũng không thể giải thích được lý do vì sao lại giết Khương Y trước khi Khương gia đền tội.
Nếu hắn nói thẳng ra là vì quyền thế, giết Khương Y là để nhường đường cho Đổng Uyển Di vậy thì cũng quá mức ti tiện rồi, không bằng tìm ra một cái cớ để che đậy hành vi lang sói của hắn còn hơn.
Nếu nói bởi vì khi còn niên thiếu có vài phần thưởng thức với Tần Thư Hoài, giờ này khắc này, Tần Bồng chỉ cảm thấy, người này thật sự là quá mức ti tiện.
Nàng không ngại tiểu nhân, như chính bản thân nàng, nàng cũng cảm thấy bản thân mình là một tiểu nhân. Nàng tán thưởng Hoa Tông Thanh, lại cũng nguyện ý làm văn tự án để đe dọa thái phó từ quan. Bởi vì chính trị chính là như thế. Dưới đại sự của quốc gia, không phải ngươi chết chính là ta sống, một bước đi nhầm chính là vạn kiếp bất phục, có thể bò đến vị trí này, ai cũng không dám nói là mình sạch sẽ.
Những mà đã xấu xa, thì phải xấu xa một cách thẳng thắn vô tư. Đem cảm tình để làm tấm màn che, Tần Bồng cảm thấy kiểu người như vậy, khiến nàng cảm thấy có chút buồn nôn.
Ánh mắt của nàng có chút lạnh, nhưng nàng không thể nói quá nhiều, ít nhất thì nàng không thể nói ra chuyện Tần Thư Hoài tự mình giết chết Tần Bồng này, nàng rũ mắt, hỏi chuyện mà năm đó nàng thắc mắc: "Năm đó, khi Khương Y chết, ngươi đã nắm giữ chứng cứ Khương gia đóng quân sao?"
"Ừm."
"Vì sao không đợi đến lúc sau khi Khương gia bị phán tội mới phủi sạch quan hệ với Khương Y?"
Tần Bồng có chút không rõ, thật ra năm đó chuyện Khương gia mưu phản là chuyện ván đã đóng thuyền, sau khi Khương Y thì chết không lâu sau thì Khương gia đã xảy ra chuyện, rốt cuộc là vì nguyên nhân gì đã làm cho Tần Thư Hoài vội vàng giết Khương Y như thế, chẳng lẽ thật sự là vì để bày tỏ lòng thành với Đổng gia hay sao?
"Ngươi biết Khương Y sao?" Tần Thư Hoài giương mắt nhìn nàng. Tần Bồng nghĩ nghĩ: "Nhưng mà ta đã nghe nói chi tiết."
"Khương Y thông minh. Năm đó, chuyện liên hôn với ta là do một tay Khương Y lên kế hoạch. Gả cho ta ba năm, Khương Y an bài mười mấy người bí mật ở bên người ta, hạ độc ám sát mười mấy lần, năm đó lúc Khương gia chuẩn bị mưu phản, Khương Y đã giấu kín ta trong phủ, thư từ qua lại với bên ngoài không ngừng, tình thế nghìn cân treo sợi tóc hết sức, làm sao ta có thể tiếp tục để người như vậy ở trong phủ?
Cho nên sau khi ta lại biết nàng lại lần nữa có ý đồ ám sát ta, ta liền dứt khoát động thủ."
Tần Bồng: "……"
Nàng thừa nhận, năm đó thời điểm bản thân chết đi mà lại sống lại có chút xúc động, một lòng chỉ nghĩ đến việc làm cho Tần Thư Hoài chết, gần như là dùng hết thủ đoạn cả đời này. Sắp xếp ám đinh, thành lập tổ chức tình báo và ám sát của mình, thời gian mỗi ngày trong ba năm đều nghĩ làm thế nào để làm cho Tần Thư Hoài chết đi.
Trên thực tế nàng cũng gần như thành công, khi đó không biết vì sao Tần Thư Hoài lại tìm kiếm hài tử ba bốn tuổi khắp nơi, một thuộc hạ của nàng đã ngụy trang thành tiểu hài tử rồi đi đến phủ của Tần Thư Hoài thọc hắn một đao.
Vì một đao cho Tần Thư Hoài này mà nàng đã thiệt hại hết sát thủ tinh anh do chính mình bồi dưỡng. Nhưng mà mệnh của Tần Thư Hoài lại quá lớn, tĩnh dưỡng một thời gian rồi lại sống bình thường.
Sau vài lần tìm được đường sống trong chỗ chết thì Tần Thư Hoài càng ngày càng khó giết. Cuối cùng, thời điểm Tần Thư Hoài chuẩn bị động thủ với Khương gia, nàng thật sự không biết. Tần Thư Hoài đã nghĩ rằng nàng quá lợi hại, kỳ thật nàng liên lạc với Khương gia không nhiều lắm, rốt cuộc nàng cũng sợ Khương gia nhìn ra nàng không phải là thân sinh. Trong ba năm nàng chỉ tận sức với việc làm thế nào để mưu sát Tần Thư Hoài, cho nên cuối cùng đối tượng thư từ qua lại với nàng thật ra không phải là Khương gia mà là nhân lực của nàng ở bên ngoài.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!