Sau khi ngạc nhiên xong, Tần Bồng khôi phục bình tĩnh.
Có lẽ nàng hiểu suy nghĩ của Tần Thư Hoài. Hầu hết thời gian Tần Thư Hoài cũng giống Bạch Chỉ, đều là một người cực kỳ lý trí. Tần Thư Hoài có thể chấp nhận việc Khương Y chết đi sống lại, bởi vì thi thể của Khương Y bị người ta đánh cắp, có thể Khương Y giả vờ chết. Nhưng mà Tần Bồng chết ở trong vòng tay hắn, hắn nhìn quan tài của nàng đóng lại, nhìn nàng bị chôn ở hoàng thổ, không có khả năng sống sót.
Sau khi Tần Bồng suy nghĩ cẩn thận, nàng nghiêng đầu, cười nói: "Lời này của Nhiếp Chính Vương là sao?"
Ánh mắt của Tần Thư Hoài đầy trào phúng: "Ta giết cả nhà Khương thị ngươi, ngươi không hận sao?"
"Vương gia." Tần Bồng cong khóe môi: "Có lẽ ngài nhận nhầm người rồi."
"Vốn tưởng rằng người mạnh nhất trong Khương gia là phụ thân của ngươi, nhưng không ngờ lại là Khương tiểu thư. Nếu sớm biết Khương tiểu thư thần thông quảng đại như thế, lẽ ra Tần mỗ không nên ngay ngày thành thân đã đưa tiểu thư đến hậu viện mà nên tiếp xúc, bái phỏng nhiều hơn mới phải."
Tần Bồng có chút bất đắc dĩ, nàng thở dài: "Khương tiểu thư mà ngươi nói rốt cuộc là ai? Rất giống ta sao?"
"Khương Y." Tần Thư Hoài hạ giọng: "Ngươi còn muốn giả bộ với ta sao?"
"Ồ." Tần Bồng gật đầu: "Ngài đang nói về thê tử thứ hai tên Khương thị sao, có liên quan gì đến ta à?"
Tần Thư Hoài không nói, trong lòng hắn biết bây giờ hắn không moi được gì từ trong miệng Tần Bồng, nhưng mà phản ứng của Tần Bồng rất kín kẽ, hắn không thể đoán được nàng có phải là Khương Y hay không. Vốn dĩ hắn muốn nói ra để dọa Tần Bồng, nhưng chưa từng nghĩ nàng có tố chất tâm lý tốt như vậy.
Về phần Tần Bồng, đương nhiên tố chất tâm lý của nàng rất tốt, dù sao thì nàng biết Khương Y thật sự đã chết.
Trừ khi ngày nào đó Tần Thư Hoài bắt đầu tin quỷ, nếu không cả đời hắn sẽ không bao giờ nghĩ ra sự thật.
Tần Thư Hoài lẳng lặng đối diện với Tần Bồng, một lát sau, Tần Thư Hoài nhắm mắt lại, lãnh đạm nói: "Ngươi đi đi, về sau không cần đến nữa."
Tần Bồng gật đầu, cũng không ở lâu, xoay người rời đi.
Ngày thứ hai trở về triều đình, Tần Thư Hoài lại đổi mão của mình, không khác biệt với thường ngày. Hai người tôn trọng nhau như khách, trên triều hoà thuận vui vẻ.
Mà dân gian có một vụ án.
Vụ án này cũng không có gì kỳ lạ. Chỉ là việc một tú tài giết thê tử của mình để lấy một quý nữ cao môn, nói dối mình không có thê tử, nhưng lại bị nhi tử của mình cáo với công đường.
Vụ án này không có gì lạ, mười mấy năm trôi qua, bây giờ tú tài đang có địa vị cao ở Dương Châu, con của ông ta cáo lên Tuyên Kinh, lúc này mới gây nên chấn động.
Dân gian nghị luận sôi nổi, các tuồng gánh đều tung ra các loại thoại bản, chuyện này rất nhanh được tiên sinh đọc sách cải biên thành câu chuyện, lưu truyền rộng rãi.
Trong câu chuyện, vị tú tài không biết xấu hổ, âm ngoan độc ác này nghĩ mọi cách đưa vợ cả vào chỗ chết, khiến cho dân chúng cả nước phẫn nộ.
Hiện giờ vị quan lớn này đã đóng cửa không ra ngoài, mà chức vụ Thứ sử Dương Châu đứng hàng quan lớn này sợ là cả Thuận Thiên Phủ Doãn trong Tuyên Kinh cũng không ai dám tiếp án, chờ sau khi quần chúng oán giận, chặn Thuận Thiên Phủ Doãn chật như nêm cối, kinh động Ngự sử, vì thế Ngự sử đương triều buộc tội Thuận Thiên Phủ Doãn tội lơ là nhiệm vụ.
Từ một vụ án cũ biến thành một vụ án lớn làm náo động cả nước, dẫn đến việc buộc tội Thuận Thiên Phủ Doãn, tất cả chuyện này đều do Tần Bồng ở phía sau quạt gió thêm củi.
Trong khi Tần Bồng bận rộn thúc đẩy vụ án cũ, Tần Thư Hoài vội vàng điều tra quá khứ của Tần Bồng. Hắn vô cùng muốn biết, làm cách nào mà Khương Y biến thành Tần Bồng.
Nhưng mà lúc điều tra chuyện Khương Y, hắn lại tra được một đống chuyện cũ.
Năm đó Khương Y cứu Lục Hữu, sau đó Lục Hữu mới tới bên người hắn. Nếu như không phải điều tra quá khứ của Khương Y, có lẽ Tần Thư Hoài không biết.
Rồi sau đó hắn lại điều tra Lục Hữu mới phát hiện năm đó Khương Y vẫn luôn liên hệ với Lục Hữu. Mà trước khi Vệ Diễn trở về, Lục Hữu từng ở Tố Trang Các gặp Tần Bồng, hơn nữa mỗi lần Tần Bồng đến chỗ liên lạc với Lục Hữu uống trà, hắn ta đều vừa vặn xuất hiện.
Những manh mối này liên kết với nhau, hiện giờ Tần Thư Hoài gần như khẳng định Khương Y chính là Tần Bồng, nhưng mà hắn vẫn có rất nhiều nghi ngờ.
Ví dụ như nếu như Khương Y thật sự giả trang làm Tần Bồng, tại sao lại không cẩn thận che dấu vết, cho dù những người khác không quen thuộc với Tần Bồng, chẳng lẽ người của Vệ gia cũng không biết sao?
Tần Thư Hoài tính tìm Vệ Diễn thử một lần, nhưng mà lúc này, chuyện buộc tội Thuận Thiên Phủ Doãn đã giáng tới triều đình.
Tần Thư Hoài vốn không quan tâm chuyện này lắm nhưng mà khi hắn nghe nói: "Vì quyền thế mưu sát vợ cả…" Lúc đó hắn không khỏi lạnh mặt, đưa ánh mắt nhìn về phía Tần Bồng sau tấm mạng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!