14
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Nhìn thấy tin nhắn đó, tôi mừng đến mức mặt nạ dưỡng da rớt luôn, bật dậy kiểm tra ngay các phương án ly hôn, còn suy nghĩ xem sau khi ly hôn nên đăng ảnh lúc nào.
Đồng thời, phải tranh thủ được nhiều lợi ích nhất có thể.
Hí hí.
Nhưng không ngờ, Triệu Yến chẳng những không trả lời, mà còn thản nhiên về nhà nấu cơm cho tôi, trò chuyện với tôi như chưa có gì xảy ra.
Thật muốn điên lên mất!
Cái đồ đàn ông con trai, sao mà lề mề thế không biết?
Không lẽ không muốn ly hôn nữa?
Mẹ nó chứ, sao có thể vừa muốn ly hôn lại vừa không muốn ly hôn được?
Bản tính sinh ra là để chịu ngược đãi à…
Bề ngoài thì tôi vẫn cười nói với anh ta, nhưng trong lòng thì con nai nhỏ đã phát điên đến mức sắp húc c.h.ế. t tôi rồi.
Vậy mà anh ta vẫn thản nhiên như không, thậm chí còn gắp cho tôi một miếng thịt bò.
Vừa lén lút vứt miếng thịt đi, tôi đã nghe anh ta lên tiếng.
Hứa Ninh, anh…
Anh ta im lặng một lúc, sau đó cười nói:
"Lúc nào rảnh mình đến quán cà phê gần trường xem nhé, đó là nơi lần đầu tiên chúng ta gặp nhau."
Tôi tức đến cạn lời.
Không phải chứ, ly hôn cũng cần cảm giác nghi thức sao?
Nhưng anh ta cứ không chịu mở lời, tôi không muốn lãng phí thời gian, đành hẹn anh ta ngày mai gặp.
Anh ta đồng ý.
Thế là sau khi tan làm ngày hôm sau, tôi vui vẻ đi đến buổi hẹn.
15
Đến quán cà phê, tôi phát hiện nơi này đã được sửa sang lại hoàn toàn, nâng cấp thành quán cà phê mèo.
Cũng hay đấy.
Thế là tôi gọi một ly latte, bắt đầu vui vẻ trêu mấy con mèo.
Chơi được một lúc thì thấy có gì đó sai sai, vừa ngẩng đầu lên, đã thấy Triệu Yến đang đứng ngoài cửa sổ sát đất nhìn tôi.
Làm tôi giật cả mình.
Anh tưởng mình đẹp trai lắm chắc?
Đồ ngốc.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!