Chương 41: Xuân yến

Kỷ Sơ Đào trở về phủ đệ của mình, vừa mới xuống xe ngựa đã vội vội vàng vàng đi về phía phòng của Kỳ Viêm.

Vết thương trên chân nàng chưa lành nên đi rất chậm, nhưng biểu cảm trên mặt nàng lại vô cùng nhẹ nhàng, kèo theo đấy là nụ cười tươi tắn, cẩn thận mở cửa phòng Kỳ Viêm ra.

Kỳ Viêm vốn đang xuống trường kỷ để vận động, nghe thấy tiếng bước chân khập khiễng quen thuộc đến gần, hắn khựng lại một lúc rồi nhanh chóng quay lại trường kỷ nằm.

Nhìn thấy Kỳ Viêm nhíu mày nằm trên giường nghỉ ngơi, bộ dạng nhìn có vẻ không được thoải mái lắm, nụ cười của Kỷ Sơ Đào tắt ngấm, nàng vội vàng hỏi: "Ngươi sao thế? Khó chịu ở đâu à?"

Kỳ Viêm nhìn nàng, nói: "Ngực ta hơi đau."

"Vậy đi gọi thái y đến..."

"Không cần đâu."

Kỳ Viêm trầm giọng ngăn cản nàng, muốn ngồi dậy nhưng lại đụng đến vết thương, hắn kêu lên một tiếng rồi nói: "Thần không muốn gặp người ngoài. Nếu như điện hạ rảnh rỗi thì nói chuyện với thần một lúc đi, chú ý đến chuyện khác là sẽ không đau nữa."

Nếu là Tống Nguyên Bạch có mặt ở đây, hắn ta mà nhìn thấy biểu cảm với giọng điệu này của hắn thì chắc chắn sẽ trợn ngược mắt khinh thường.

Kỳ Viêm là người có tiếng xương cứng trong Trấn Quốc quân, năm hắn mười bảy tuổi đã đơn thương độc mã chém giết Ô Đốt chiến thần của Bắc Yến, cánh tay trái bị gãy xương, trên người còn có mấy vết thương bị đao chém sâu đến nỗi thấy cả xương, nhưng chẳng qua chỉ nối lại xương với băng bó qua loa một phen, nghỉ ngơi mấy ngày thôi là hắn đã lại lên tinh thần.

Lần này lại đắn đo ra vẻ ta đây như vậy, chẳng qua là vì hắn thích trong mắt trong lòng Kỷ Sơ Đào chỉ có một mình hắn.

Kỷ Sơ Đào thật sự cực kỳ lo lắng.

Nàng nhớ rõ Kỳ Viêm không thích người ngoài chạm vào hắn, hắn ở phủ Công chúa lâu như vậy, chỉ cần phái thị tòng thiếp thân đến cho hắn là lại bị trả về. Lúc hắn cõng nàng đi trong khu rừng dưới đáy vực cũng thật sự dùng cách nói chuyện để giảm bớt cảm giác đau...

Kỷ Sơ Đào chần chờ một lúc rồi ngồi xuống ghế đẩu bên cạnh trường kỷ của hắn, thỏa hiệp nói: "Được rồi. Nhưng nếu ngươi đau quá thì vẫn phải gọi thái y đến khám đấy, không được cố chịu đâu."

Kỳ Viêm tựa lên trường kỷ nhìn nàng, ánh mắt rõ ràng rất phấn chấn, nhỏ giọng "ừ" một tiếng.

Kỷ Sơ Đào vẫn đang nhớ đến "tin vui" có được lúc vào cung nên không chú ý thấy Kỳ Viêm đang ủ mưu gì, nàng khẽ mỉm cười nói: "Bổn cung có một tin tốt muốn nói cho Tiểu Tướng quân biết, có lẽ nghe xong tin này ngươi sẽ đỡ đau hơn đấy."

Kỷ Sơ Đào suy nghĩ, lúc trước Kỳ Viêm bị đưa đến phủ đệ như nam sủng, mỗi ngày đều tức giận không vui, nếu như hắn biết không lâu nữa hắn có thể quay lại triều đình, chẳng phải hắn sẽ vui đến nỗi quên cả đau luôn sao?

"Hả?" Kỳ Viêm cũng không nhịn được hơi nhếch môi lên, trong lòng lại là nghĩ đến một chủ đề hoàn toàn khác.

Cuối cùng nàng cũng nhớ, muốn nói nốt câu buổi sáng còn đang nói dở à? Kỳ Viêm rất tò mò trong lòng Kỷ Sơ Đào, rốt cuộc sau này bọn họ sẽ đi theo hướng nào.

Cảm giác khó chịu này đã hành hắn cả nửa ngày nay rồi.

"Sau này bổn cung và Tiểu Tướng quân sẽ thành..."

Thành cái gì đây? Thật sự khiến người ta tò mò đến ngứa ngáy tâm can.

Ánh mắt Kỳ Viêm dần trở nên nóng bỏng, hắn nhìn đôi môi hé mở của Kỷ Sơ Đào với vẻ đầy mong đợi.

"Ngươi cứu bổn cung mấy lần, Đại Hoàng tỷ nói ngươi lấy công chuộc tội, đồng ý đặc xá cho hình phạt của ngươi... Kỳ Viêm, sau Quỳnh Lâm yến là ngươi có thể tự do ra khỏi phủ rồi!"

Đôi mắt của Kỷ Sơ Đào sáng ngời, chứa đầy ánh sáng lấp lánh, câu nói nhẹ nhàng dịu dàng lại hắt cho Kỳ Viêm một chậu nước lạnh.

"..."

Nụ cười trên khoé môi Kỳ Viêm dần phai mờ đi, sự nóng bỏng trong đôi mắt đã tắt ngấm, đôi môi mím chặt không nói câu nào.

Thấy mãi một lúc lâu mà hắn vẫn không có phản ứng gì, nụ cười vui vẻ của Kỷ Sơ Đào biến thành tò mò, nàng lặp lại một lần nữa: "Tiểu Tướng quân có thể rời khỏi phủ Công Chúa, chẳng lẽ ngươi không vui à?"

Một lúc lâu sau, khoé môi Kỳ Viêm giật giật, đôi mắt u ám ngước mắt, gần như đang nghiến răng nghiến lợi: "Vui chứ, thần "rất" vui."

Vui đến nỗi phải bày ra vẻ mặt hung dữ à?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!