Chương 39: Có ngọc

Được Kỳ Viêm ôm chặt trong lồ/ng ngực hắn, cảm nhận được sự rung động từ lồ/ng ngực hắn, nhịp tim mạnh mẽ bên tai làm tan biến nỗi sợ sấm chớp.

Tiếng tim đập của hắn hơi nhanh, hơi thở cũng nặng nề hơn bình thường, hai má Kỷ Sơ Đào đỏ bừng vì bị ủi, suy nghĩ mơ màng: Hóa ra ngực của nam tử là cảm giác này sao?

Rắn chắc, rộng lớn, còn rất nóng.

Bởi vì Kỳ Viêm tập võ lâu năm nên đường nét cơ bắp trên cơ thể càng rõ ràng hơn nam tử bình thường.

Thậm chí Kỷ Sơ Đào nghi ngờ ngực hắn còn lớn hơn ngực mình một chút thì phải?

Kỷ Sơ Đào nhận ra mình đang suy nghĩ lung tung cái gì thì xấu hổ đến mức hận không thể cắn môi mình. Rõ ràng nửa năm trước, nhận thức của nàng về nam nhân còn dừng lại ở việc nhìn mặt, mà bây giờ…

Lần này gặp nạn, Kỳ Viêm bảo vệ nàng mà tốn bao nhiêu sức lực, nàng lại nghĩ đến dáng vẻ người ta không mặc đồ!

Trước đây Kỳ Viêm nói không sai, nàng chính là một Trưởng Công chúa vô dụng lại không biết xấu hổ!

Kỷ Sơ Đào tự trách bản thân có những suy nghĩ kỳ cục, một tay đè lên trái tim không biết nghe lời, tay khác nắm chặt vạt áo của Kỳ Viêm, dựa vào cái ôm che chắn của Kỳ Viêm, che đi gương mặt ửng đỏ của bản  thân.

Nhưng nàng không biết, lúc này Kỳ Tiểu Tướng quân trông thì đứng đắn kiệm lời nhưng cũng không đỡ hơn nàng bao nhiêu.

Kỳ Viêm che lỗ tai Kỷ Sơ Đào lại, có thể cảm giác được rõ ràng vành tai nàng đang dần nóng lên, lòng bàn tay cọ qua gương mặt đỏ ửng của thiếu nữ, nõn nà bóng loáng và non mịn.

Mẹ hắn mất khi hắn còn nhỏ, sau khi lớn lên hắn cũng không gần nữ nhân, hắn cảm thấy nữ nhân không vui cũng khóc mà vui cũng khóc, đúng là điều phiền phức, trói buộc nhất thế gian.

Nhưng lúc này ôm Kỷ Sơ Đào, cảm nhận được hơi thở run nhè nhẹ lướt qua lồ/ng ngực của nàng, hắn lại hốt hoảng có suy nghĩ: Trên đời sao lại có cô nương đáng yêu nhỏ nhắn như vậy?

Đáng yêu đến mức hắn muôn ôm chặt hơn, muốn ấn chặt nàng vào lồn/g ngực mình, rồi lại có ý nghĩ xấu xa, muốn bắt nạt nàng khiến đuôi mắt nàng đỏ bừng, lại không thể làm gì mới thôi.

"Khụ!" Kỳ Viêm thấp giọng ho khan một tiếng, dứt khoát dừng lại ý nghĩ quá nguy hiểm của mình.

Kỷ Sơ Đào dán vào lồ/ng ngực hắn, nghe rất rõ tiếng ho khan này, đột nhiên nàng cảm thấy vừa xấu hổ vừa sợ hãi, ngước mắt lo lắng hỏi hắn: "Ngươi thấy lạnh sao?"

Thiếu nữ rúc trong lồ/ng ngực nam nhân, gò má ửng hồng, đôi mắt ngấn nước dưới ánh lửa như làn nước mùa thu.

Kỳ Viêm dời mắt đi, nâng tay lên sờ chóp mũi, giọng khàn khàn nói: "Ta không lạnh."

Nếu không phải vì nhịp tim đang đập như đánh trống bán đứng tâm tư của hắn thì lúc này hắn vẫn giữ nguyên bộ dáng nghiêm túc, không có gì khác bình thường.

Kỷ Sơ Đào lo lắng cho hắn, vẫn chưa phát hiện điều gì bất thường, nàng khẽ nói: "Vừa rồi ngươi đội mưa đi tìm đồ ăn, rất dễ bị cảm lạnh."

Không còn cảm nhận được tiếng sấm chớp nữa nên nàng nhẹ nhàng lui ra khỏi ngực Kỳ Viêm, nhặt áo ngoài đã rách nát của Kỳ Viêm lên, nàng giũ ra rồi nói: "Hết sấm chớp rồi, ngươi không cần để ý bổn cung nữa. Mặc dù áo này đã hơi dơ nhưng chưa bị ướt, ngươi mau mặc vào kẻo lạnh!"

Trong lồ/ng ngực trống rỗng, vậy mà Kỳ Viêm lại bỉ ổi muốn tiếng sấm kéo dài lâu hơn.

Nhưng ông trời không chiều lòng người, cơn mưa nhỏ dần, tiếng sấm cũng không vang lên nữa.

Hắn trở lại bộ mặt lạnh lùng lần nữa, cuối cùng mới nhớ ra con mực đã bị nướng cháy đen, hắn lật lại, nói: "Không sao, điện hạ thể hàn, càng cần khoác áo hơn thần."

Kỳ Viêm cầm gậy khảy đống lửa, tia lửa bùng lên rồi biến mất trong không trung. Góc nghiêng của hắn anh dũng vô song, vài sợi tóc rũ xuống bên trán lộ ra vẻ cuồng dã thời niên thiếu.

Kỷ Sơ Đào cảm thấy lúc này hắn đang bất mãn, nhưng không đoán ra tại sao hắn lại bất mãn.

Suy nghĩ một lát, nàng nghĩ đến cách điều tiết, cầm lấy chiếc áo đáng thương kia đề nghị: "Hay là chúng ta mỗi người một nửa?"

Vì thế chiếc áo kia bị giũ ra, nhẹ nhàng phủ lên bờ vai hai người.

Áo khoác của Kỳ Viêm to rộng, nhưng che cho hai người thì lại hơi miễn cưỡng.

Ánh lửa phản chiếu lên mặt mày anh tuấn kiêu ngạo của Kỳ Viêm, hắn nói với Kỷ Sơ Đào: "Điện hạ lại gần một chút."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!