Chương 35: Lễ Thân Tằm*

Tháng hai có mưa xuân liên tục, kéo dài thường từ ba tới năm ngày.

Trong tửu lâu Tống gia, Tống Nguyên Bạch nhìn nam nhân mang dính nước mưa, hắn ta cười khì một tiếng: "Nằm dưới váy mẫu đơn, ngủ trong ôn nhu hương. Ta còn tưởng rằng Kỳ Tướng quân có tình mới, không nhớ tới "Người tình cũ" là ta đây nữa chứ!"

Hắn ta cố tình uốn éo giọng nói và làm dáng như nữ nhân. Kỳ Viêm cởi áo choàng đen tuyền che mưa xuống rồi thản nhiên hạ câu "Cút."

"Từ sau đêm yến tiệc giao thừa là không thấy tin tức gì của ngươi nữa. Bên "Cùng Kỳ" đang chờ mệnh lệnh của ngươi đấy." Tống Nguyên Bạch nói vào chuyện chính: "Những cái khác ta cũng không tiện nhúng tay, dẫu sao thì cha ta vẫn đang mưu sự, không thể liên lụy quá nhiều được."

Nhắc đến "Cùng Kỳ", Kỳ Viêm bất giác đặt tay lên ngực, bên trong cất giấu Mặc Ngọc đã bị nhiệt độ cơ thể nung tới nóng bỏng. Hắn bỗng nhớ tới trong giấc mộng mình đã tự tay gỡ khối Mặc Ngọc này xuống và đeo lên cổ tân nương, ánh mắt nặng nề chợt lơ đãng trong giây lát.

Kỳ Viêm nói: "Ngoài Lang Gia Vương và Bắc Yến ra còn có một thế lực nào đó đang ẩn núp không rõ, nên bây giờ không phải lúc sử dụng "Cùng Kỳ". Bên kia ngươi tra được thế nào rồi?"

Tống Nguyên Bạch nói: "Yên tâm đi, đã bí mật tiến hành dựa theo kế hoạch của ngươi nhiều năm trước rồi. Về phần người ngươi muốn điều tra, manh mối cũng không có nhiều."

Kỳ Viêm ngồi xuống: "Nói nghe xem thử."

"Ngoại trừ phần trên chiếc quạt được viết phỏng theo bên ngoài cơ thể của Thẩm lão ra thì cuộc sống của người đó cũng không có chỗ nào không ổn. Trước đây hắn đi du học, bốn bể là nhà, mấy năm trước bái nhập làm môn hạ của Tả tướng Chử Hành và được chọn làm một quan nhỏ ngoài biên chế không có danh tiếng của Hàn Lâm viện. Năm ngoái hắn mới bắt đầu gặp may, trổ hết tài năng trong đám quan lại và nhận được sự hài lòng của Đại Công chúa, nên đã được đưa tới phủ Vĩnh Ninh của Công chúa làm phủ lệnh."

Nói xong, Tống Nguyên Bạch xòe tay hỏi: "Cuộc đời chẳng có gì đặc biệt, ngươi điều tra hắn làm gì?"

Điều mà Kỳ Viêm chú ý lại ở chỗ khác, hắn hỏi: "Kỷ Nguyên chọn hắn?"

"Đúng vậy, loại chuyện này nhất định phải qua tay Đại Công chúa xử lý chứ, có gì không đúng sao?" Tống Nguyên Bạch hỏi.

Kỳ Viêm không chắc chắn lắm. Đầu óc lại bắt đầu suy nghĩ, một lúc sau mới ngước mắt nói: "Ngươi đi tra thêm một người khác nữa."

Đôi môi mỏng của Kỳ Viêm khẽ mở rồi thốt ra một cái tên.

Tống Nguyên Bạch đồng ý, sau đó lén liếc nhìn Kỳ Viêm và cười hỏi: "Đừng chỉ mải lo sắp xếp mỗi bên ta chứ. Bên ngươi thì sao, đêm yến tiệc giao thừa làm anh hùng cứu được mỹ nhân, tất cả mọi người đều chứng kiến ngươi bế Tam Công chúa rời đi, sau đó thì thế nào?"

Hắn ta nở nụ cười rất đen tối, lông mi Kỳ Viêm rung lên rồi khoanh tay nghiêng đầu sang chỗ khác.

Cơn mưa phùn ngoài cửa sổ như lụa, ánh mưa trong trẻo dịu dàng xuyên qua ô cửa sổ, chiếu sáng khuôn mặt tuấn tú của hắn.

"Ta đã hiểu rõ một chuyện rồi." Hiếm khi Kỳ Viêm nghiêm túc như vậy, dường như hắn đang nói một bí mật cực kỳ nghiêm túc, hắn trầm giọng nói: "Ta có chút thích nàng."

Tống Nguyên Bạch chớp mắt mấy cái rồi "Ồ" một tiếng: "Chỉ thế thôi à?"

Kỳ Viêm cau mày: "Ngươi không thấy ngạc nhiên sao?"

Tống Nguyên Bạch thầm nghĩ: Ngạc nhiên cái con khỉ ấy! Hôm ấy đi xem pháo hoa trong trận tuyết đầu mùa về, tai ngươi đỏ bừng nhưng vẫn cố tỏ ra bình tĩnh, bấy nhiêu đó chưa đủ để giải thích mọi chuyện sao?

Ngươi phải mất gần hai tháng để nhận ra điều mà ta đã nhìn thấy rõ từ lâu rồi? Thế thì đúng là đỉnh thật đấy!

Cố kìm nén bài ca thầm chửi rủa vào lòng, Tống Nguyên Bạch với tâm trạng ba phần run rẩy bảy phần chua xót cất tiếng: "Mỹ nhân như Tam Công chúa thì có nam nhân thích nàng là chuyện rất đỗi bình thường. Thế thì, giữa hai người bây giờ đang là như thế nào?"

Kỳ Viêm ngẫm nghĩ rồi bình tĩnh nói: "Ở cùng một phòng."

Cái gì? Tiến triển nhanh như thế?!

Lúc này Tống Nguyên Bạch mới thật sự kinh ngạc, còn có thêm chút hoảng hốt nữa. Thầm nghĩ trước đây Kỳ Viêm không gần gũi với nữ nhân, hẳn là sẽ không có kinh nghiệm trong chuyện giường chiếu, chẳng lẽ hắn tới đây để tìm mình học hỏi?

Nhưng vấn đề là chính hắn ta cũng không có kinh nghiệm trên phương diện đó!

Tống Nguyên Bạch mặc dù được nữ nhân yêu thích và trêu ong bắt bướm thành thạo nhưng lại chưa từng vượt qua ranh giới cuối cùng. Nói về chuyện trăng gió thì còn có thể miễn cưỡng mà ứng đối được, chứ đao thật thương thật thì không làm được!

Nếu mà bây giờ nói sự thật cho Kỳ Viêm thì khác nào thú nhận rằng tất cả những "sách lược" như đinh đóng cột trước đây mà hắn ta nói đều là dựa trên trí tưởng tượng sao?

Không được, tuyệt đối không thể bại lộ sự thật là hắn ta chỉ biết "Lý thuyết suông" được!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!