Chương 38: (Vô Đề)

Chỗ ngồi phía sau ô tô có tay vịn, dạng cố định, chỉ có thể ngồi hai người.

Cố Diễm không thể làm gì khác mà chỉ có thể ngồi ở ghế phụ phía trước.

Dọc theo đường đi, Khâu Lê liên tục líu ra líu ríu, từ công việc cho đến sáng nay cô ăn gì, đều báo cáo rõ ràng cho Khâu Tây Văn.

Khâu Tây Văn nhéo mặt cô: "Em thật là phiền, đừng nói nhiều nữa được không?"

Khâu Lê: "Không được, em không làm phiền chị thì làm phiền ai đây?"

Cố Diễm quay đầu nhìn Thu Thu một cái, có thể khi cô ở bên Khâu Tây Văn, căn bản sẽ không chú ý đến anh.

Vừa khéo Khâu Tây Văn cũng nhìn sang bên đây.

Khâu Tây Văn không cảm xúc đắc ý liếc nhìn anh một cái.

Cố Diễm: "......"

Quay đầu lại, anh bắt đầu xem tin tức ngày hôm nay.

Hôm nay trên đầu đề báo kinh tế là tin tức của Trung Doãn.

Game online của Trung Doãn chính thức được ra mắt, hai ngày sau sẽ tổ chức họp báo cho trò chơi mới phụ tử liên minh, đến lúc đó sẽ có khách mời bí ẩn đến cổ vũ.

Sau khi Cố Diễm xem xong, đè đè ấn đường, Miêu Thanh vẫn muốn chống đối cách làm của anh.

Nhưng anh lại không can thiệp quá nhiều vào quyết định của cô ấy.

Thư ký gửi đến một tin nhắn, nội dung là: Cố tổng, thứ tư hội nghị cổ đông lâm thời vẫn sẽ tổ chức sao?

Cố Diễm: Đúng vậy, ngày mai tôi về.

Thư ký: Được

Lúc này ở ghế phía sau, Khâu Tây Văn đang nghe điện thoại, một mình Khâu Lê buồn bực, chồm người lên phía ghế phụ, chọc chọc vào vai Cố Diễm.

Cố Diễm quay đầu lại, vẻ mặt nhàn nhạt: "Có việc sao?"

Anh cảm thấy từ lúc có Khâu Tây Văn ở đây, tất cả sự chú ý của Thu Thu đều đặt ở trên người Khâu Tây Văn, không hề chú ý đến anh.

Khâu Lê: "...."

Cô có chút ngốc.

Đây là ngữ khí gì?

Sắc mặt của cô lập tức lạnh xuống, thiếu chút nữa là khóc ra nước mắt.

Cố Diễm thở dài, vuốt ve mu bàn tay của cô, giọng nói ôn hoà: "Làm sao vậy?"

Thu Thu còn chưa có vui vẻ, nhỏ giọng giận dỗi: "Lúc nãy anh nói chuyện với ngữ khí gì?"

Cố Diễm dỗ dành cô: "Vừa nãy anh đang nói chuyện công việc với thư ký, lúc nói chuyện với em ngữ khí có chút lớn, lần sau sẽ không có nữa?"

Thu Thu đánh anh hai cái, xem như là đã tha thứ.

Cố Diễm hỏi cô một lần nữa: "Lúc nãy em muốn nói với anh cái gì?"

Thu Thu chỉ ra ngoài cửa xe: "Dường như trời sắp mưa rồi, anh xem bầu trời đã tối tồi, mới vừa nãy vẫn còn có mặt trời."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!