Tôi đã lãng phí năm năm.
Không muốn tiếp tục dây dưa vào một thứ đã biết rõ không có kết quả.
Anh trai tôi đã là nuối tiếc cả đời.
Tôi chỉ muốn nhanh chóng khiến bố yên tâm, được thấy tôi yên ổn.
Tôi đến chùa, cầu phúc cho bố.
Không biết có linh không, ít nhất cũng để lòng thanh thản.
Trước tượng Phật, có người đang rút thăm cầu duyên.
Tôi cũng nhờ sư thầy rút giúp một quẻ.
Ba thẻ tên, ba người đàn ông.
Đều là ba người bố tôi từng chọn lựa kỹ càng để sắp đặt liên hôn cho tôi sau khi trưởng thành.
Ống tre lắc nhẹ, một thẻ rơi xuống đất.
Tôi nhìn thấy cái tên trên đó, sững người.
—-----
Tôi không ngờ người được chọn lại là Chu Dã.
Ba người đàn ông bố chọn cho tôi đều là nhân tài xuất chúng:
Một người là giáo viên, nhã nhặn ôn hoà, gia đình học thức nề nếp.
Một người là phát thanh viên ăn lương nhà nước, hiểu lý lẽ, chín chắn và ân cần.
Còn Chu Dã, là kẻ lưu manh nổi tiếng trong quân đội.
Năm năm trước, anh ta mới mười chín tuổi,
đã đánh nhau gây chuyện, ra tay tàn độc, cầm d.a. o đ.â. m người đến mức bị liệt.
Sau đó lại cứng đầu, không chịu nhận lỗi.
Thậm chí còn lẻn vào phòng bệnh, toan rút ống thở của nạn nhân.
Nghe nói, nhà họ Chu có thế lực lớn, bỏ ra một khoản tiền khổng lồ để giải quyết riêng.
Người bị hại đến nay cũng chưa từng ra mặt kiện tụng.
Kể từ đó, Chu Dã bị gia đình đày ra biên giới Vân Thành.
Chưa đến hai mươi tuổi đã bỏ học, ra chiến trường, ở lại trong quân doanh.
Người ta đồn rằng anh ta ở biên giới hành sự liều lĩnh, hung hãn tàn bạo, không có gì ra hồn.
Đánh nhau, rượu chè, cờ bạc, chuyện xấu gì cũng dính.
Có lẽ bố tôi nhắc đến anh ta chỉ để làm đối trọng, để tôi chọn hai người còn lại.
Rõ ràng Chu Dã không phải người tốt để lấy,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!