Chương 9: (Vô Đề)

Anh đưa tay chọc vào, hình xăm ấy là một câu nói bằng tiếng Tây Ban Nha: Sopla el viento.

Lúc Diêu Trạm xuống máy bay, Khuất Ý Hành đang vẽ tranh.

Anh mặc bộ đồ mặc nhà dính đầy thuốc màu sắc sỡ, một tay cầm bảng màu, một tay thì cầm cọ vẽ.

Cửa phòng được mở ra, Đậu Úc Thông tựa vào cửa vừa ăn kem vừa nhìn một cách say sưa. Cậu không học cái này, thậm chí mít đặc về nghệ thuật, nhưng cậu vẫn cảm thấy Khuất Ý Hành vẽ rất đẹp, bức tranh cũng rất đẹp.

Đứng ở góc độ của cậu có thể nhìn thấy rõ nội dung trên bảng vẽ, vì bức tranh vẫn chưa hoàn thành nên chỉ có thể thấy được đường nét đại khái. Hẳn là một người đang nằm, hơn nữa, còn không mặc đồ.

Cậu nhớ trước đây có một lần cậu đến học viện Nghệ Thuật tìm Khuất Ý Hành, vừa tới cửa lớp thì đúng lúc đối phương đi ra. Vừa mở cửa, cậu đã trông thấy cảnh tượng bên trong. Lúc ấy các sinh viên đang phác họa cơ thể người, mà ngồi phía trước lại là một nam sinh trẻ tuổi không mảnh vải che thân.

Bây giờ cậu rất muốn phỏng vấn anh mình thử, cũng không hỏi gì khác mà chỉ hỏi xem cơ thể người mẫu xuất hiện trong tâm trí lúc anh trai vẽ là ai.

Đang đứng đấy suy nghĩ thì điện thoại Đậu Úc Thông vang lên, không chỉ mình cậu giật mình mà cả Khuất Ý Hành giật mình đến run tay.

Đậu Úc Thông liên tục xin lỗi, rồi chạy đến phòng khách nghe điện thoại.

Khuất Ý Hành nhìn chằm chằm nét vẽ vì run tay mà vẽ sai kia, thầm nghĩ cũng chả sao, sửa lại một chút là được rồi. Nhưng anh nghe thấy Đậu Úc Thông đang thấp giọng mắng người trong phòng khách, chẳng cần nghĩ cũng biết ai gọi tới.

Cuộc đối thoại bên kia khiến anh khá phiền lòng, thế là không vẽ nữa, cất dụng cụ trong tay rồi lau tay lên tạp dề.

Anh nhìn thời gian trước mắt, đến chiều rồi, chợt anh nhớ ra Diêu Trạm đã nói buổi chiều sẽ đến đây.

Trái tim vốn yên tĩnh như nước của anh bỗng tăng thêm vài nhịp, anh cầm chiếc điện thoại bên bàn, bên kia không có tin nhắn nào.

Anh biết rằng mình đang mong chờ.

Thay vì nói là mong chờ Diêu Trạm, chẳng bằng nói là đang mong chờ mấy chuyện trên giường. Ăn kiêng quá lâu, một khi được khai trai[2], ai rồi cũng không kiềm chế được mà nhớ đến.

Còn việc người này là Diêu Trạm hay người khác, cũng không thể nói là không quan trọng. Bởi rằng nếu không phải Diêu Trạm thì rất có thể Khuất Ý Hành sẽ trong giai đoạn ăn kiêng đến tận bây giờ, thế nên chỉ có thể nói, Diêu Trạm chính là món quà ưu đãi kèm theo trong mối quan hệ tình d ục này.

Nếu là ưu đại, đương nhiên anh sẽ phá lệ chờ mong.

Khuất Ý Hành làm sao giữ được bình tĩnh, trong lòng cũng khó tránh khỏi sẽ ngứa ngáy với những chuyện này, dù sao mùi vị ngày ấy thật sự rất đáng với dư vị trong anh.

Anh xoay người ra khỏi phòng, định sẽ tắm rửa rồi chờ Diêu Trạm liên lạc với mình, nhưng vừa ra cửa đã nghe Đậu Úc Thông hỏi: "Em có thể để ông già anh đi chắc, ai xem ông đây là ai hả? Ở chung với anh sáu năm, cuối cùng cũng tìm bạn giường rồi?"

Khuất Ý Hành bị hai chữ "Bạn giường" này làm cho khốn đốn, anh đứng ở đó và nghĩ: Mình và Diêu Trạm có tính là bạn giường không?

Lúc Diêu Trạm đến khách sạn là hơn 4 giờ chiều, hắn không ngờ bên này lại nóng hơn bên kia.

Từ lúc xuống xe buýt, cũng đi chừng mười mét rồi, nhưng hắn cảm thấy mình sắp không thở được nữa, cũng chẳng biết vì sao Khuất Ý Hành lại sống ở một thành phố như thế này. Nghe đâu mùa hè thì oi bức mùa đông thì rét buốt, bốn mùa luôn không rõ ràng, cực kỳ không thích hợp để người sống.

Vào khách sạng Diêu Trạm mới coi như sống lại một lần nữa, hắn buông hành lý còn chưa dọn dẹp mà trực tiếp vọt vào phòng tắm.

Hắn không chịu được cảm giác dính ngớp trên người, luôn thấy đi được vài bước thì trên người toàn là mồ hôi.

Lúc tắm rửa Diêu Trạm đã quan sát căn phòng này, nói thật, căn phòng này rất thú vị.

Giữa phòng tắm và phòng ngủ là một bức tường thủy tinh, có bồn tắm lớn dành cho hai người. Hắn thuận tiện bổ não cảnh mình và Khuất Ý Hành làm trong bồn tắm lớn, tuy không gian khá nhỏ, nhưng vẫn đặc biệt tình thú.

Hắn chỉ định xối nước qua loa chứ không vào bồn tắm, nhưng bổ não xong hắn bèn đứng dưới vòi sen và quan sát xung quanh.

Xung quanh toilet đều là tường thủy tinh trong suốt, đoán chắc lúc đi tiểu cũng sẽ thấy được đối phương đã cho ra bao nhiêu ml nước tiểu.

Trong phòng ngủ có một chiếc giường lớn, có cửa sổ sát đất và một tấm gương rất to.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!