Chương 6: (Vô Đề)

Bọn họ cách nhau hơn một ngàn cây số, đến cả mối quan hệ bạn tình phát triển lâu dài cũng chẳng thực hiện được.

Lúc Khuất Ý Hành xuống lầu trong tay vẫn cầm chặt chiếc điện thoại, như là sợ mình bất cẩn làm rơi nó, hoặc như sợ sẽ bị người khác cướp mất.

Anh bước nhanh đến cửa hàng, lúc ra đến bầu không khí bên ngoài mới thở phào nhẹ nhõm, thế nhưng trên thực tế, anh cũng không biết mình đang hồi hộp về điều gì.

Mở Wechat ra, nhìn lời mời kết bạn kia thì thấy đã là chuyện của ba ngày trước, thầm nghĩ bản thân mình cứ không chấp nhận liệu có tỏ ra thất lễ quá không?

Dù nghĩ vậy, nhưng anh vẫn không lập tức addfriend, mà cầm điện thoại lên rồi đến cửa hàng tiện lợi của tiểu khu mua đường trắng.

Trên đường về Khuất Ý Hành vẫn nghĩ đến chuyện đó, tại sao Diêu Trạm lại đột nhiên addfriend mình?

Hai người đã không liên lạc suốt mười lăm năm, cuộc gặp gỡ hôm đó là chuyện ngoài ý muốn, việc lên giường càng là chuyện vốn chẳng hề nằm trong kế hoạch.

Khuất Ý Hành không cảm giác rằng Diêu Trạm cố ý với mình, anh cũng tự giác vô ý với Diêu Trạm. Dẫu sao khi ấy Diêu Trạm ăn mặc chỉnh tề rời đi cũng chưa từng hỏi một câu có muốn để lại phương thức liên lạc hay không, việc này họ chưa từng đề cập, thế nên mối quan hệ rõ ràng là — bèo nước gặp gỡ làm một nháy.

Đây gọi là gì? Tình một đêm.

Bọn họ cách nhau hơn một ngàn cây số, đến cả mối quan hệ bạn tình phát triển lâu dài cũng chẳng thực hiện được.

Khuất Ý Hành không thể tưởng tượng được lý do Diêu Trạm add mình, anh liên tục hoang mang, đến tận tối khi đi ngủ vẫn trằn trọc không ngủ được. Cuối cùng mới nhất thời xúc động mà nhấn chấp nhận kết bạn.

Anh nhìn chằm chằm khung chat gần nửa tiếng, sau đó lại đặt điện thoại ở dưới gối. Suốt đêm, anh ngủ rất chập chờn, hầu như nửa tiếng sẽ tỉnh một lần, tỉnh lại sẽ cầm điện thoại lên xem, cũng tiện thể xem xem người kia có gửi Wechat cho mình không.

Đương nhiên là không.

Phía bên Diêu Trạm không cũng có tin nhắn gì.

Đối với chuyện Wechat này, cũng không phải hắn cố tình ngó lơ Khuất Ý Hành, mà do hắn thật sự không nhìn thấy.

Hôm nay hắn làm ca đêm, lúc chạng vạng có vài đứa trẻ bị ngộ độc thức ăn nên cả khoa đều bận bịu vây quanh. Thậm chí còn gọi bác sĩ của ca sáng quay lại.

Tình trạng của mấy đứa trẻ ấy không tốt lắm, cha mẹ lại cãi nhau ở ngoài khiến tất cả mọi người đều vô cùng lúng túng, đến khi trời gần sáng thì tất cả mới ổn định trở lại.

Diêu Trạm ăn miếng cơm trong căn tin ở đơn vị rồi trở về thay quần áo, chuẩn bị tan ca.

Lúc này hắn sờ túi mới phát hiện không thấy điện thoại đâu, tìm một vòng trong văn phòng, cuối cùng cũng tìm thấy bên dưới một băng ca.

Hắn cầm chìa khóa ví tiền và điện thoại đi ra cửa, thầm nói phải mau mau trở về ngủ một giấc thôi.

Lúc thường Diêu Trạm bận bịu sẽ không mang theo điện thoại, toàn là tan ca rồi lên xe mới xem ghi chép.

Hắn nhớ lại, hôm kia mình đã gửi lời mời kết bạn ở chỗ Dương Khản, ba ngày rồi, đối phương mới chấp nhận mình.

Diêu Trạm thật sự chẳng phải kẻ lòng dạ hẹp hòi, chỉ cho rằng có lẽ mình đã đi quá giới hạn rồi. Hôm đó sau khi hai người làm xong, hắn đã quên mất việc thêm phương thức liên lạc, nhưng Khuất Ý Hành cũng thật sự không nhớ ư? Hay vốn dĩ không định sẽ thêm?

Hắn nhớ chuyện mà Thiệu Uy nói với mình, có chút không hiểu nổi Khuất Ý Hành.

Nhưng người mà, ai có thể hiểu được ai chứ?

Hắn cũng không nhớ rõ vì sao hôm đó lại đột nhiên muốn addfriend Khuất Ý Hành, qua cái sự xúc động đó rồi, hiện tại lại nhất thời chẳng biết nên nói gì.

Nhưng nếu mình đã chủ động add người ta, vậy mình cũng nên nói một câu trước nhỉ.

Hắn lựa lời cả buổi trời, rồi gửi một tin: Tôi mới vừa tan ca.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!