Chương 5: (Vô Đề)

Nếu bảo Khuất Ý Hành có thể nói nhiều trước mặt ai đó, còn có thể khơi chuyện nói đùa, thì duy nhất chỉ có một người là Đậu Úc Thông.

Lúc em trai của Khuất Ý Hành đến gõ cửa, anh đang nằm ngẩn người trên chiếc giường trong phòng.

Đã nhiều năm rồi, Khuất Ý Hành gần như không có bạn bè, anh không kết bạn, cũng không giỏi kết bạn, thế nên luôn thấy không được tự nhiên khi ở trong đám đông. Chỉ khi sống một mình anh mới thấy mình chính là mình.

Nghe thấy tiếng đập cửa, ban đầu anh còn nghĩ là bất động sản.

Dạo trước có bà lão tầng trên đổ nước vào máy giặt rồi đi ra ngoài, kết quả khiến cả nhà bị ngập nước, sau đó bất động sản đã đến hỏi xem dưới lầu có bị rỉ nước không, nên anh đoán lại là chuyện này.

Mấy chuyện thế này, Khuất Ý Hành rất lười đi mở cửa.

Mấy ngày nay anh đang phiền muộn, có một chuyện cần anh quyết định.

Người ngoài cửa vẫn kiên trì không ngừng, người trong cửa thì vẫn lù lù bất động.

Đậu Úc Thông gõ cửa đến đau tay cũng chẳng thấy bên trong có động tĩnh gì, cậu rất hiểu rõ tính cách của anh trai mình, vốn nghĩ sáng sớm đừng nên gân cổ mà gào, kết quả người ta còn chẳng thèm phản ứng lại. Cậu hết kiên nhẫn rồi, bèn hắng giọng, hướng về phía cánh cửa đóng chặt mà kêu: "Khuất Ý Hành! Em trai ruột của anh đến rồi đây!"

Khuất Ý Hành vừa nghe thì nhanh chóng xuống giường.

Mở cửa, thấy Đậu Úc Thông trước mặt ôm túi nhỏ túi lớn như đi chạy nạn, anh khẽ nhíu mày: "Sao thế?"

"Bị người ta đuổi khỏi nhà." Đậu Úc Thông đẩy hành lý vào nhà Khuất Ý Hành, mấy cái hộp cũng tự trượt vào luôn.

Khuất Ý Hành nghiêng người để cậu vào trước, Đậu Úc Thông vừa xách đồ vào nhà, vừa hùng hổ nói: "Em quỳ con mẹ nó luôn, đàn ông bây giờ có gì hay ho chứ?"

Khuất Ý Hành quay đầu nhìn cậu: "Em lôi hai chúng ta vào, em thế nào thì anh không biết, nhưng anh cảm thấy mình vẫn rất được."

Đậu Úc Thông cười hì hì nhìn anh mình: "Vậy cũng phải."

Ba chiếc vali, hai chiếc ba lô to và một túi du lịch cỡ lớn. Khuất Ý Hành hoài nghi rằng Đậu Úc Thông thật ra là một Ninja, vào giờ phút quan trọng đều có thể lấy đồ ra hỗ trợ, bằng không vali kiện hàng nhiều thế này sao cậu có thể một mình xách lên được?

"Anh, nhà anh cũng bừa bộn quá đi!"

Trước đây khi ba mẹ vừa qua đời, Đậu Úc Thông sống cùng Khuất Ý Hành hai năm, về sau Đậu Úc Thông yêu đương nên dọn ra ngoài rồi ở cùng người bạn trai 6 năm. Kết quả, thật đúng lúc, khi cậu vừa công tác về thì phát hiện trong nhà có một tên đàn ông xa lạ mặc q uần lót dây xuất hiện vô cùng cẩu huyết.

Con người Đậu Úc Thông ngày thường chỉ thấy hi hi ha ha tâm như quả dừa, nhưng thực tế lại rất có nguyên tắc và giới hạn của mình, cậu tuyệt đối không cho phép có hạt cát trong mắt như thế.

Ở nhà, cậu bình tĩnh nghe lời giải thích của đối phương, sau đó không chút do dự thu dọn đồ đạc rời đi.

Căn nhà kia là do họ thuê, hai người mỗi người phân nửa tiền nhà, chi đến cuối năm, cậu còn đang nghĩ rằng may mà kế hoạch cùng nhau mua nhà của họ vào năm ngoái vẫn chưa thực hiện được, bằng không bất kể trên sổ đỏ viết tên ai thì đến lúc chia tay sẽ liên quan đến đủ chuyện phiền phức.

Cậu dứt khoát đến nhà anh trai mình, trên đường gọi điện lại phát hiện anh mình tắt máy. Nếu tắt máy, vậy chắc chắn đang ở nhà rồi.

Cậu hiểu rõ người này mà.

Khuất Ý Hành nghe cậu phàn nàn về căn nhà bừa bộn của mình, thuận miệng nói: "Vậy em dọn dẹp đi."

Anh giúp Đậu Úc Thông xách hành lý sang phòng khác, hỏi cậu: "Ăn cơm chưa?"

"Ăn gì chứ, tức đến no luôn rồi." Đậu Úc Thông thật sự bắt đầu dọn dẹp nhà cửa, cậu tìm một túi đựng rác rồi quét hết mấy bao bì thức ăn nhanh và hộp mang đi trên bàn, đứng lên: "Sao anh không hỏi em đã xảy ra chuyện gì?"

"Chính em nói mình bị đuổi ra khỏi nhà." Khuất Ý Hành hỏi: "Em ngoại tình bị bắt?"

"Anh là anh trai ruột của em đó hả?" Đậu Úc Thông oán giận: "Có ai lại đi nói em trai mình như anh không?"

"Anh cũng đâu phải anh ruột của em."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!