Chương 49: (Vô Đề)

Diêu Trạm nhìn anh cười: "Lúc em hôn anh, vị ngọt truyền từ mu bàn tay đến đáy lòng anh, cứ như được bôi mật ong vậy."

Bảo Khuất Ý Hành đến bệnh viện là do Diêu Trạm có dụng ý.

Hắn đã từng phập phồng lo sợ cả ngày vì sợ người khác cho rằng mối quan hệ giữa hai người là không bình thường, sau lại đến những tin đồn được lan truyền khắp nơi, Diêu Trạm càng chẳng dám để anh đến nữa. Nhưng giờ thì đã khác, bởi hắn sắp phải đi nên dù lời đồn có thành sự thật thì hắn cũng không quan tâm.

Hai người đứng trong sân chuyện trò tán tỉnh một lúc, Diêu Trạm mới đưa Khuất Ý Hành lên xe. Trên đường đi, Diêu Trạm và Khuất Ý Hành lên kế hoạch xem trước tiên nên ăn gì, sau đó đến chỗ Dương Khản uống rượu tiện thể bàn bạc về chuyến du lịch sắp tới.

Đây là lần *****ên Khuất Ý Hành đi chơi cùng Diêu Trạm, vì có cả bạn của Diêu Trạm nên anh vừa mong chờ vừa có phần lo lắng.

"Không sao đâu, em cũng gặp Dương Khản hai lần rồi, cả anh ta và Tiểu Mạc đều là những người rất thú vị." Diêu Trạm nói: "Nếu lúc đó họ chọc ghẹo khiến em thấy xấu hổ thì đừng để ý đến họ nữa, anh sẽ mắng họ cho em."

Khuất Ý Hành bật cười: "Đâu đến mức đó."

Cả hai cùng đến bãi đậu xe, do mải mê nói chuyện nên thẳng đến khi sắp đến nơi mới phát hiện có một người đang đứng trước xe Diêu Trạm. Khuất Ý Hành là người nhìn thấy trước, dẫu sao ánh mắt Diêu Trạm vẫn luôn bám chặt trên người anh mà.

Khuất Ý Hành khẽ vỗ người hắn: "Người đó tìm anh sao?"

Tác Phương Hi đanh mặt nhìn hai người đi tới, mức độ thân thiết thì khỏi cần nói nữa, vì trông Tác Phương Hi cứ như đang cố nhai một trái chanh vậy.

"Phải đi rồi à?" Tác Phương Hi mở miệng trước: "Không có gì muốn nói riêng tới tôi ư?"

Khuất Ý Hành nhìn vẻ mặt và giọng diệu của y, cảm thấy có gì đó không đúng nên cau mày nhìn Diêu Trạm.

Diêu Trạm mở cửa xe rồi bảo Khuất Ý Hành lên xe chờ mình.

"Đừng mà…" Tác Phương Hi ngăn lại: "Cứ để anh ta nghe đi, hay là anh không dám cho anh ta biết quan hệ của chúng ta."

Lời vừa dứt, bất kể ai nghe xong nghĩ gì thì khi Khuất Ý Hành nhìn về phía Diêu Trạm, tâm trạng tốt đẹp vừa rồi trong phút chốc hóa thành hư không.

Diêu Trạm nắm chặt cổ tay Khuất Ý Hành, hắn kéo anh ra sau lưng và nói: "Lát nữa anh sẽ giải thích với em, tin anh."

Khuất Ý Hành hờ hững nhìn hắn, nghe hắn nói những lời này cũng không hề tỏ thái độ.

Diêu Trạm quay người lại, cơn giận đã lên đến đỉnh đầu.

Tên này có thể chọc hắn thế nào cũng được, nhưng nếu khiến Khuất Ý Hành không vui thì hắn không thể chịu được.

Đối với Diêu Trạm, Khuất Ý Hành là đóa hồng tươi mới nhất còn hắn là người nông dân trồng hoa. Bản thân hắn ngày ngày tìm cách để nâng niu, một cánh hoa rơi xuống cũng khiến hắn đau lòng không thôi, mà nay, đóa hoa nhỏ bé trước mắt ấy sắp héo hon mất rồi, hắn làm sao cam lòng đây.

"Tác Phương Hi, chẳng phải tôi kêu cậu đi khám não à, cậu đi chưa?"

Tác Phương Hi bật cười: "Chưa, nhưng tôi đã khám khoa trực tràng rồi."

Diêu Trạm nắm chặt nắm đấm, nhưng hắn không thể đánh người, ít nhất hắn phải giải thích thỏa đáng chuyện trước mắt với Khuất Ý Hành rồi hẵng ra tay.

Diêu Trạm lên tiếng: "Giờ tôi mới nhìn ra là não của cậu mọc trong đít."

"Diêu Trạm, anh hơi quá đáng rồi đấy!"

"Cậu nói câu này không thấy xấu hổ à?" Diêu Trạm thật sự cho rằng kẻ trước mắt mình vốn không phải người mà chỉ là thứ rác rưởi. Hắn đang rất vội, bằng không đã thật sự thay viện trưởng Tác dạy dỗ đứa con này rồi.

"Tôi đối với anh thật lòng thật dạ, đào tim khoét phổi…" Tác Phương Hi bắt đầu đi bài kể khổ: "Nhưng anh báo đáp tôi như thế sao?"

Diêu Trạm nở nụ cười, còn trực tiếp cười ra tiếng: "Cậu tỉnh lại đi, tại sao tôi phải báo đáp cậu?"

Diêu Trạm tiến lên nửa bước, nói một cách phẫn nộ: "Là ai ở đơn vị tung tin đồn thất thiệt về tôi? Là ai lấy việc thăng chức để uy ***** tôi? Ai đã nói với tôi là "Không cần chủ nhiệm khoa, nhưng ít nhất phải quan tâm nơi làm việc này" đây? Tất cả là do ai nói? Là ai biết rõ tôi đã có bạn trai nhưng ngày ngày vẫn bám lấy tôi, không biết xấu hổ không biết hổ thẹn đây hả?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!