Chương 46: (Vô Đề)

Diêu Trạm hiểu rồi, ra đây là cách Khuất Ý Hành uyển chuyển thể hiện sự chiếm hữu của mình.

Khuất Ý Hành luôn là một kẻ nhát gan, anh rất sợ gánh vác những rủi ro trong cuộc đời ai đó, và càng sợ hơn khi phải ảnh hưởng đến cuộc đời người ta.

Anh chưa từng đưa ra chủ ý với người khác, vì anh sợ đối phương hối hận, sợ họ oán trách mình.

Những kẻ nhát gan cho rằng gồng gánh cuộc đời của chính mình là một việc hết sức mệt mỏi, nếu gánh thêm trọng trách của người khác sẽ khiến họ sa ngã, nếu gánh không tốt có thể sẽ kéo theo người khác và cùng nhau sa ngã.

Bởi vậy khi nghe được lời thú nhận rung động lòng người của Diêu Trạm, sau sự cảm động còn có nỗi lo lắng trong anh.

Anh nhẹ vỗ về lưng hắn và nói rằng: "Em chỉ mong anh đừng vì em mà sống không tốt."

Diêu Trạm cười anh: "Em khờ quá đi mất."

Đêm nay hai người đều ngủ không yên, nhưng trong lòng Diêu Trạm đã có dự định mới.

Sáng sớm hôm sau, Diêu Trạm đến phòng làm việc của Phó viện trưởng, thản nhiên nói mình quyết định sẽ không tham gia đợt tranh cử chức chủ nhiệm khoa lần này.

"Sao lại như vậy?" Phó viện trưởng cảm thấy mình ngày càng không hiểu được những người trẻ tuổi bây giờ. Hóa ra khoảng cách hơn hai mươi tuổi và khoảng cách thế hệ thật sự lớn một cách lạ thường.

"Cháu chỉ cho rằng bản thân chưa thể đảm nhiệm thôi ạ." Diêu Trạm nói: "Cháu rất rõ bản thân có bao nhiêu cân lượng. Nếu chỉ nói về công việc thì cháu tự tin mình sẽ làm tốt, nhưng nếu phải đảm nhiệm thêm chức chủ nhiệm khoa thì cháu còn quá non nớt."

Phó viện trưởng nhìn hắn, vô cùng tức giận: "Diêu Trạm, cậu thật khiến tôi thất vọng mà."

Diêu Trạm cười áy náy: "Thưa viện trưởng Trâu, cháu thật sự rất có lỗi với sự ưu ái của bác từ trước đến nay, cháu biết cơ hội lần này khó có được, thế nhưng cháu thật sự không đủ năng lực."

Nếu hắn đã nói như vậy, Phó viện trưởng cũng chẳng còn gì để nói, có thể bắt người ta tiếp tục cạnh tranh được chắc?

Phó viện trưởng phất tay: "Cậu về làm việc đi."

Hắn vốn nghĩ mình sẽ thấy hối hận vì đã từ bỏ việc tranh chức chủ nhiệm, nào ngờ lại thở phào nhẹ nhõm khi vừa ra khỏi phòng làm việc của Phó viện trưởng. Tảng đá lớn đè trên người hắn mấy ngày qua đã được gỡ xuống chút ít, tiếp theo chỉ cần xử lý xong chuyện của Tác Phương Hi thì sau này hắn có thể yên ổn rồi.

Chuyện Diêu Trạm rút khỏi tranh cử chức chủ nhiệm khoa ai ai cũng biết, bác sĩ Triệu hỏi hắn: "Sao thế? Sao lại nghĩ không thoáng thế?"

Diêu Trạm đáp lại: "Rõ ràng tôi đã nghĩ thoáng rồi."

Giờ tan tầm, hai người cùng nhau tới bãi đậu xe. Bác sĩ Triệu hỏi: "Có phải lẽ là vì mấy tin đồn gần đây nên anh thấy khó chịu không? Ầy, anh đừng để ý chuyện đó nữa, mọi người đang truyền tai nhiều chuyện ấy mà, hôm nay thì nói cậu ngày mai thì nói người khác, mà lãnh đạo cũng đâu có tỏ thái độ!"

Diêu Trạm đâu thể mặt dày nói cho bác sĩ Triệu biết những gì mà Phó viện trưởng từng đề cập với mình, càng không thể nói cho anh ta biết chuyện của Tác Phương Hi. Mọi người tuy là đồng nghiệp, nhưng lòng người khó đoán, cứ làm theo ý mình thôi.

"Không liên quan đến chuyện đó." Diêu Trạm nói: "Tôi không đủ năng lực, có cạnh tranh cũng chưa chắc tranh được, vả lại dù có thăng chức thì sau này cũng khó mà yên được. Con người tôi cũng chẳng có tham vọng gì, cứ kệ đi."

Hai người đến chỗ Diêu Trạm đậu xe rồi chào nhau. Lúc Diêu Trạm mở cửa xe có nhìn qua kính chiếu hậu, phát hiện Tác Phương Hi đang ở đó.

Diêu Trạm căng thẳng nhìn theo hướng bác sĩ Triệu rời đi, may mà ban nãy cái tên đầu óc ngớ ngẩn này không bước ra.

Tác Phương Hi khẽ cười nhìn hắn rồi rời đi, chẳng nói một câu.

Diêu Trạm nhìn y với vẻ nghi ngờ nhưng rồi nhanh chóng lên xe, Tác Phương Hi không trêu chọc hắn, hắn cầu còn chẳng được.

Xe còn chưa ra khỏi sân sau bệnh viện, điện thoại đã kêu.

Dù không lưu số người gọi, nhưng hắn vẫn nhận ra số của ai.

Diêu Trạm không bắt máy, bấp từ chối cuộc gọi.

Lúc hắn vừa rẽ ngoặt thì phát hiện có một chiếc xe cứ luôn bám theo mình, ban đầu hắn không để ý, mãi đến khi đối phương chạy song song hắn mới nhận ra đó là Tác Phương Hi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!