Chương 3: (Vô Đề)

"Anh nhớ tới Diêu Trạm của mười lăm năm trước, cậu thiếu niên ngồi trên bàn hút thuốc, thỉnh thoảng lại giảng bài cho anh."

Khuất Ý Hành thật sự chẳng phải loại người tùy tiện xằng bậy, bình thường anh rất tiết chế, chưa bao giờ phát sinh quan hệ với người khác ngoài người yêu. Đương nhiên, việc yêu đương mà anh từng nói cũng cực kỳ có hạn, hai lần, còn là hai lần trơ mắt tiễn đối phương vào cung điện hôn nhân.

Có một dạo anh rất căm hận, nản lòng và thất vọng, cảm thấy thôi thì sau này sẽ không tìm ai nữa. Tìm người nào người nấy cũng đi kết hôn, làm như anh là ông mai không bằng, cuối cùng chỉ còn anh với căn phòng chất đầy những ký ức vụn vỡ.

Anh rất chướng mắt những tên gay lừa hôn, cộng thêm bản thân anh cũng không có áp lực gia đình nên phần lớn đều không gặp phiền phức về việc anh đồng tính này. Một mình như thế cũng rất tốt, sống rất tự tại, thật sự chẳng đáng để tìm một người khiến mình ngột ngạt.

Lần chia tay trước là vào ba năm trước, ý của đối phương là người đó sẽ kết hôn, thỉnh thoảng còn trở về cùng Khuất Ý Hành, còn làm như rất hậu đãi Khuất Ý Hạnh vậy.

Chuyện này khiến Khuất Ý Hành hết sức buồn nôn, vì né tránh người nọ mà anh chuyển nhà lần hai, đổi số điện thoại, hoàn toàn không qua lại với người nọ nữa.

Nhưng cũng vì lần khởi đầu đó, anh đã xác định chủ ý của mình, thật sự sẽ không bận tâm đ ến những chuyện đó nữa.

Anh không biết hiện tại Diêu Trạm làm gì, ở độ tuổi hơn ba mươi này, người bình thường đến tuổi này đều sẽ kết hôn sinh con. Hai người gặp nhau cũng không ai nhắc đến đề tài này, đến khi nhận lấy cái hôn rồi ngã xuống giường cũng chẳng ai mở miệng hỏi đến vấn đề riêng tư của đối phương.

Giống như, họ gặp nhau chỉ để làm một nháy, mối quan hệ này vô cùng đơn thuần, không nên có bất kỳ đề tài tình cảm nào chen vào.

Trời hãy còn sáng, rèm cửa sổ được kéo lên, hai người trong chăn ướt đẫm mồ hôi.

Khuất Ý Hành cảm thấy có lẽ mình đã lâu không làm mấy chuyện này nên bày ra tư thế nào cũng thấy xấu hổ làm sao.

Trong cơn hốt hoảng anh đã nhiều lần nhắc nhỏ mình rằng đây là Diêu Trạm, thời tuổi trẻ đầy sức sống họ đã an ủi cho nhau rất nhiều lần. Anh từng m út cho người này nhiều lần như vậy, nhưng chưa một lần nếm trải súng thật đạn thật bao giờ.

Suy cho cùng thì khi đó vẫn còn nhỏ, có một số việc sẽ không dám làm.

Năm đó hai người vừa trưởng thành đã cho rằng mình là người lớn, nhưng khi thật sự muốn làm chuyện người lớn lại sợ hãi.

Hơn nữa dù sao cũng khác nhau, hai nam sinh, trong lòng đều trống rỗng.

Một đứa trẻ mười bảy mười tám tuổi, vẫn chưa rõ rằng mình phải đi đâu, có một số việc một khi đã bắt đầu, sau này sẽ rất khó để quay trở lại.

Không như bây giờ, hơn ba mươi tuổi, tuy không tính là sống để hiểu(), nhưng có rất nhiều chuyện không cần phải để ý nhiều như vậy, vui vẻ mới chính là thứ quan trọng nhất.

Nếu đổi thành người khác, Khuất Ý Hành sẽ không làm. Nhưng là Diêu Trạm, anh sẽ không từ chối.

Tựa như bù đắp lại phần thiếu hụt trong thời kỳ trưởng thành, chắp vá bức tranh một cách hoàn chỉnh.

Tửu lượng của Diêu Trạm không tốt bằng Khuất Ý Hành, nhưng không đến nỗi thật sự uống say mèm, hai người đã đến rồi làm những gì, thậm chí cảm giác khi làm hắn đều nhớ rõ ràng.

Chẳng qua, say rượu cộng thêm gạ gẫm[1] giữa ban ngày, kết quả là họ cùng nhau ngủ thẳng đến khuya.

Khuất Ý Hành tỉnh trước, nhìn thời gian, đã 11 giờ rưỡi tối.

Trên người dính nhớp, rất nóng và khó chịu, anh khẽ đẩy người đang ôm mình, muốn đi tắm rửa.

Diêu Trạm bị anh đẩy nên tỉnh lại, chờ tỉnh táo lại mới nói: "Chào buổi sáng."

Khuất Ý Hành cười: "Buổi sáng cái gì? Giờ là buổi tối rồi."

Anh đứng dậy từ trên giường, sau đó lại bắt đầu thấy xấu hổ.

Không nói đến đã xảy ra chuyện gì, anh chỉ đột nhiên lo lắng rằng Diêu Trạm sẽ nghĩ anh là một người tùy tiện.

Lúc tắm rửa Khuất Ý Hành lại nghĩ, nghĩ rồi lại nghĩ, ai biết sau này có còn gặp lại hay không. Dù là bèo nước gặp nhau giải khát cho nhau thì có gì quan trọng chứ?

Thời điểm anh ra khỏi phòng tắm, Diêu Trạm đang ngồi bên giường chơi điện thoại, không hề mặc quần áo, cứ thế mà đưa lưng về phía anh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!