Chương 28: (Vô Đề)

Diêu Trạm: "Mối tình đầu rốt cuộc là mối tình thưở ban sơ khi hai người yêu nhau, hay là tình đơn phương, thầm mến mới được coi là mối tình đầu?"

Người trưởng thành thường khó yêu xa hơn những người trẻ tuổi, bởi trọng trách mà họ gánh vác quá nặng. Chữ "Yêu" tưởng chừng như đơn giản, nhưng đằng sau nó luôn chứa đựng biết bao câu chuyện khiến người ta luôn mãi đắn đo mới dám nói ra.

Tất nhiên là còn rất nhiều đều chẳng thể thốt nên lời.

Ở độ tuổi của họ từ lâu đã không còn là thời điểm dám yêu dám hận, càng không phải là thời điểm để tùy tiện làm xằng.

Diêu Trạm vẫn chưa comeout với người nhà, một khi làm rõ thì chắc chắn sẽ là một hồi gió tanh mưa máu. Ngoài ra, bên phía đơn vị đã có những tin đồn không thể giải thích được. Mức độ chấp nhận đồng tính trong xã hội này không hề cao như mọi người thường nghĩ, nếu thật sự bên nhau thì họ chỉ có thể tiếp tục giấu giếm, mà trong đó lại chất chứa những hậu họa khôn lường.

Bây giờ Diêu Trạm có thể nói rõ tình cảm của mình cho Khuất Ý Hành đã là một bước đột phá lớn. Bởi vì hắn hết cách rồi, hắn sợ Khuất Ý Hành sẽ rời đi.

Chia ly mười lăm năm, và họ đã bỏ lỡ suốt mười lăm năm.

Mọi người thường hỏi đời người có thể có tổng cộng mấy cái "Mười năm", còn hắn thì muốn hỏi, đời người có thể có tổng cộng bao nhiêu cái "Mười lăm năm" đây?

Mười lăm năm chứ không phải là mười lăm ngày, họ đã đi từ cái thời thiếu niên đầy nhiệt huyết đến độ tuổi mang nhiều chuyện bất đắc dĩ cùng những lời nói không thật. Hơn ba mươi tuổi rồi, nếu lần này lại bỏ qua nhau thì không chắc lần gặp sau sẽ là khi nào.

Lại thêm một cái "Mười lăm năm" ư?

Diêu Trạm cóc cần.

Thế giới rộng lớn lắm, có biết bao nhiêu người đã đi lạc đường, có thể gặp được người khiến mình thích khó khăn biết bao, hắn rất rõ ràng.

Diêu Trạm không thể buông bỏ tất cả vì tình yêu, bởi hắn không hào hiệp đến vậy. Hắn chỉ hy vọng Khuất Ý Hành sẽ cho cả hai cơ hội, và họ sẽ cùng nhau dùng quãng đời còn lại để bảo vệ bí mật của nhau ở thành phố bên cạnh. Điều này thật tốt làm sao.

"Diêu Trạm." Khuất Ý Hành ngẩng đầu nhìn hắn: "Nhưng chúng ta đều không hiểu về đối phương, cậu biết mà."

"Không hiểu cũng chẳng ảnh hưởng đến việc tôi yêu em."

"Ảnh hưởng." Khuất Ý Hành nói: "Tính tình của tôi không được tốt, rất nhàm chán, có thể bây giờ cậu cảm thấy ở bên tôi rất vui vẻ, nhưng qua một thời gian nữa cậu sẽ chịu không nổi. Càng tìm hiểu sẽ càng phát hiện tật xấu của tôi, chẳng bao lâu nữa cậu sẽ hối hận vì những lời mình nói ngày hôm nay thôi."

"Tất cả mọi người đều như nhau cả." Diêu Trạm cất lời: "Ai cũng không hoàn mỹ, và tôi cũng không nghĩ em là một người đàn ông hoàn mỹ. Tôi cũng biết trong tương lai chúng ta sẽ có vô số khoảnh khắc không thể chịu đựng được nhau, sẽ tức giận, sẽ cãi vã, thậm chí sẽ đánh nhau khi cả hai không giải quyết tốt mọi chuyện, nhưng như thế thì sao? Trên đời này nhiều tình nhân nhiều vợ chồng đến vậy, không có chuyện cả đời hòa thuận mà không có mâu thuẫn nào.

Bởi vậy chúng ta phải ở bên nhau, nhất định phải chậm rãi thích ứng chậm rãi chấp nhận, phải bao dung và thấu hiểu nhau."

Những đạo lý này làm sao Khuất Ý Hành không hiểu cho được, nhưng anh vẫn chẳng dám gật đầu.

Không phải chuyện tình cảm không như ý trước đây khiến anh chẳng còn tin vào tình yêu, chỉ là anh cho rằng tình yêu dù tốt đẹp cách mấy thì chung quy vẫn sẽ đi đến tận cùng, đến thời điểm kết thúc sẽ khiến con người ta mỏi mệt.

Anh chưa từng muốn giẫm lên vết xe đổ một lần nữa.

Có lẽ đây cũng được gọi là phải một cái, vái đến già.

"Diêu Trạm, tôi cảm thấy chúng ta như bây giờ là được rồi." Khuất Ý Hành nói: "Cậu không cảm thấy à?"

"Cậu thấy ổn sao?" Diêu Trạm chống hai tay lên sofa, giam lấy Khuất Ý Hành: "Biểu cảm và ánh mắt của em nói với tôi rằng em không hề cảm thấy như vậy là ổn."

Khuất Ý Hành nhìn hắn, lặp lại từng chữ một: "Là thật."

Diêu Trạm nổi giận, hắn biết Khuất Ý Hành đang lảng tránh.

"Được rồi." Hắn đứng dậy rồi ngồi xuống trở lại, cầm lon uống sạch: "Em thật cố chấp."

"Cậu xem, khuyết điểm của tôi bắt đầu hiện rõ rồi."

Diêu Trạm bị anh chọc cười: "Em cố ý?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!