Diêu Trạm nghĩ bụng: "Bác sĩ Triệu này lợi hại thật, nhìn ra hắn đang chờ tình nhân cũ cơ đấy." Có điều, tình nhân cũ là Khuất Ý Hành, tình nhân hiện tại cũng là Khuất Ý Hành, chả sai tẹo nào.
–
Trước giờ Khuất Ý Hành không để ý lắm đến hình tượng của mình, dù sao anh cũng là người có thể tự cắt tóc ở nhà chỉ để tránh nói chuyện với nhà tạo mẫu tóc. Nhưng từ khi đến bên Diêu Trạm, anh không chỉ bắt đầu chú ý đến hình tượng, mà còn vô cùng chú ý đến nó.
Hành lý được đem đến thành phố C rất đơn giản, anh chỉ mang theo vài bộ quần áo, nhưng điều này chẳng hề cản trở việc anh đã chuẩn bị cả một ngày ở nhà.
Diêu Trạm gọi cho anh vào lúc chạng vạng, bảo rằng anh có thể ra ngoài. Có điều bữa cơm tối nay không chỉ mỗi hai người mà còn có Thiệu Uy.
Diêu Trạm nói: "Chuyện này vẫn chưa được quyết định, tôi đang cân nhắc việc hỏi ý kiến của cậu."
Đương nhiên Khuất Ý Hành muốn ở cùng Diêu Trạm hơn, nhưng người ta đã nói vậy thì anh chắc chắn phải đồng ý rồi.
"Vậy chúng ta vẫn gặp nhau ở đơn vị của cậu đúng chứ?"
"Tất nhiên, cậu đến tìm tôi, sau đó hai ta sẽ đi đón con trai Thiệu Uy, rồi dẫn thằng bé theo luôn."
Khuất Ý Hành mỉm cười: "Là nhóc mập mà cậu nhắc à?"
"Thằng nhỏ cũng chào hỏi cậu rồi, mập lắm, thú vị lắm."
"Được." Khuất Ý Hành bảo: "Thế tôi sẽ ra ngoài ngay bây giờ."
Khuất Ý Hành đồng ý ăn cơm cùng Thiệu Uy rồi, điều này khiến Diêu Trạm ngạc nhiên vô cùng. Hắn biết đối phương không thích ồn ào, hơn nữa lại xa lạ với Thiệu Uy, bởi vậy hắn cứ nghĩ Khuất Ý Hành sẽ uyển chuyển từ chối.
Sau khi cúp điện thoại, tâm trạng của bác sĩ Diêu rất tốt. Hắn nhìn đồng hồ rồi về thu dọn đồ đạc, chuẩn bị chờ Khuất Ý Hành đến tìm.
Bác sĩ Triệu ngồi phía đối diện trông thấy vẻ mặt hớn hở của hắn, bèn nói đùa: "Tối nay đi xem mắt à? Là cháu gái của viện trưởng Trâu?"
Vừa nhắc tới là Diêu Trạm lại rầu, bởi Phó viện trưởng đã hẹn thời gian gặp mặt cả rồi, là cuối tuần này, không gặp thì không được.
"Đâu có." Diêu Trạm không thể bày ra vẻ miễn cưỡng, đành vờ như rất mong chờ: "Chủ nhật cơ, tối nay tôi ăn cơm cùng bạn cũ."
"Bạn cũ?" Bác sĩ Triệu trêu hắn: "Sợ là tình nhân cũ rồi?"
Lúc này trong khoa không có bệnh nhân, hai người mới đùa giỡn với nhau.
Diêu Trạm nghĩ bụng: "Bác sĩ Triệu này lợi hại thật, nhìn ra hắn đang chờ tình nhân cũ cơ đấy." Có điều, tình nhân cũ là Khuất Ý Hành, tình nhân hiện tại cũng là Khuất Ý Hành, chả sai tẹo nào.
Lúc Khuất Ý Hành đến bệnh viện, vừa hay phòng khám sắp tan làm, nhưng bệnh nhân thì vẫn còn nhiều lắm. Anh đi ngược biển người tiến lên lầu, nhanh chóng tìm ra phòng khám của Diêu Trạm.
Anh bước tới gõ cửa, đúng lúc nghe Diêu Trạm và đồng nghiệp đang cười đùa.
Diêu Trạm nghe được tiếng gõ cửa bèn nhìn qua, thấy người đến là Khuất Ý Hành nên lập tức không giỡn nữa. Hắn đứng dậy cởi áo blouse và thay bằng áo khoác của mình.
Bác sĩ Triệu nhìn Khuất Ý Hành, cười: "Ú chà, đúng là không phải xem mắt rồi."
Câu nói này khiến cả Diêu Trạm và Khuất Ý Hành đều sững sờ.
Diêu Trạm xấu hổ nói với bác sĩ Triệu: "Cậu cứ bận việc đi, tôi đi trước."
"Được." Bác sĩ Triệu cũng bắt đầu dọn đồ: "Chiều mai nhà tôi có vài việc nên sẽ xin nghỉ, vất vả cho anh rồi."
Diêu Trạm cười đáp: "Có gì đâu."
Hắn sợ bác sĩ Triệu sẽ nói gì đó nên nhanh chóng ra cửa, chuẩn bị đưa Khuất Ý Hành đi. Ai ngờ, tốc độ của hắn vẫn chưa vượt qua tốc độ lanh miệng của bác sĩ Triệu.
"Chủ nhật này anh có ca trực đúng không? Tôi sẽ đổi với anh." Bác sĩ Triệu nói: "Chủ nhật cậu xem mắt rồi, để tôi trực cho."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!