Chàng trai này rất đẹp, hơn nữa vừa nhìn đã biết ở trên giường rất lợi hại. Nhưng đáng tiếc, đây không phải loại Diêu Trạm thích.
–
Khuất Ý Hành cảm giác mình như phụ huynh có con cái phạm sai bị gọi vào trường để chịu phê bình và giáo dục, nhưng "Đứa con" này của anh thì hơi lớn rồi.
Ký tên nộp phạt xong, Khuất Ý Hành liên tục nói tiếng xin lỗi với cảnh sát, nói rằng đã gây phiền toái cho họ.
Anh làm xong thủ tục rồi quay về tìm Đậu Úc Thông, phát hiện người nọ đang nói chuyện gì đó với Diêu Trạm.
Khuất Ý Hành nhíu mày theo bản năng, chả hiểu sao lại thấy khó chịu.
Nếu để Đậu Úc Thông biết được quan hệ giữa anh và Diêu Trạm, đối phương sẽ nghĩ thế nào đây? Làm anh em nhiều năm rồi, nhưng từ đầu đến cuối anh chưa từng thừa nhận tính hướng của mình, liệu Đậu Úc Thông có giận không?
Anh bước đến chỗ hai người kia, vô thức đứng gần Diêu Trạm hơn.
Khuất Ý Hành bảo Đậu Úc Thông rằng: "Có thể đi rồi."
Đậu Úc Thông cười: "Anh, anh không giận chứ?"
Khuất Ý Hành không đáp, đi ra ngoài trước.
Thấy Khuất Ý Hành đi rồi, Diêu Trạm cũng nối gót theo sau. Đậu Úc Thông đâm chiêu nhìn hai người kia, cười cười rồi cũng đi theo ra ngoài.
"Em về nhà trước đi." Đến cổng, Khuất Ý Hành quay đầu bảo Đậu Úc Thông: "Có gì chúng ta về nhà rồi nói."
Đậu Úc Thông gật đầu: "Được, không quấy rầy hai người hẹn hò nữa."
Diêu Trạm đứng cạnh cười, Khuất Ý Hành cau mày trách cậu: "Đừng quậy, mau về nhà."
Đậu Úc Thông nhìn Diêu Trạm một cái, giơ tay nói: "Vậy bye bye anh đẹp trai nhé, sau này có cơ hội sẽ gặp lại."
Cậu giơ tay chặn một chiếc taxi, sau khi lên xe lại kéo cửa kính hỏi Diêu Trạm: "Chúng ta còn cơ hội gặp lại chứ?"
Diêu Trạm cười, nhìn sắc mặt chẳng mấy dễ nhìn của Khuất Ý Hành ở bên cạnh rồi trả lời Đậu Úc Thông: "Thế phải xem anh trai cậu sắp xếp thế nào đã, tôi nghe cậu ấy."
Đậu Úc Thông cũng cười: "Được, vậy tôi đi đây, bye!"
Taxi chạy đi rồi, Khuất Ý Hành mới thở phào một hơi: "Ngại quá, để cậu chê cười rồi."
"Chê chỗ nào, cậu ấy thú vị lắm mà."
Diêu Trạm cười dứt câu, Khuất Ý Hành lập tức nhìn hắn với vẻ cảnh giác.
"Chúng ta cũng đi thôi, cậu đói bụng chưa?" Đúng lúc có chiếc taxi đậu ngay cạnh họ, Diêu Trạm mở cửa xe, bảo Khuất Ý Hành vào trước.
Lên xe, Khuất Ý Hành báo một địa điểm, sau đó quay đầu nhìn ra cửa sổ.
Anh nghĩ đến lời nói của Diêu Trạm, nghĩ đến cuộc đối thoại ban nãy của hai người kia.
"Sao trước kia chưa từng nghe cậu nói có một người em trai?" Thật ra Diêu Trạm biết mình không nên hỏi, nhưng hắn vẫn không kiềm được.
Rõ ràng người tên Đậu Úc Thông kia là gay, vừa rồi Diêu Trạm liếc mắt một cái đã nhìn ra.
Thật ra giữa đồng loại thật sự sẽ có một loại ăn ý với nhau, đa số đều biết mọi người giống nhau vào những lúc đối mặt, hơn nữa còn rất ít nhận nhầm.
"Nó là con trai của bố dượng tôi." Khuất Ý Hành nói: "Về sau mẹ tôi và bố dượng qua đời, bọn tôi mới sống chung một thời gian."
"Hiện tại hai người vẫn ở chung?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!