Gia Phù xuất giá, ngoài vài tỳ nữ là Đàn Hương, Mộc Hương theo từ , Mạnh thị còn cho cả Lưu ma ma bên cạnh cùng theo.
Bùi Hữu An vén khăn che mặt xong bỏ , bầu khí vui vẻ, náo nhiệt lúc nãy cũng biến mất, động phòng an tĩnh . Lưu ma ma dẫn các tỳ nữ , giúp Gia Phù tháo mũ miện, bỏ trang sức cùng khăn quàng vai, cởi hỷ phục dày nặng, chỉ còn ba tầng xiêm y.
Sau đó, nàng bộ áo choàng lụa đỏ thẫm Vân Kiên Thông Tụ may đặc biệt cho đêm nay, cổ áo thêu tứ hợp như ý vân văn, bên mặc quần sa tanh hoa văn chằng chịt liên hoa ẩn, eo buộc váy sa tanh thêu kim tuyến đỏ. So với bộ lễ phục quá trang trọng lúc nãy, vẻ hỷ khí giảm mà còn tăng thêm nét duyên dáng mềm mại.
Gia Phù ăn gì từ trưa, lúc những đều hết, mặt chỉ còn vài quen thuộc. Căng thẳng cả buổi tối, nàng dần cảm thấy đói, bụng dán hết lưng, nhưng chút khẩu vị nào, qua loa uống vài ngụm súp gà mà Lưu ma ma sai mang , bóc nửa quả quýt mật La Giang, ăn thêm nữa.
Lưu ma ma liền sai tỳ nữ dọn , đích hầu hạ Gia Phù rửa mặt, súc miệng bằng nước thơm. Sau khi việc xong xuôi, bà bảo Gia Phù bên mép giường, chờ tân lang trở về.
Gia Phù đợi lâu, cuối cùng cũng thấy tiếng bước chân mơ hồ truyền đến từ bên ngoài, tỳ nữ, bà tử hô "Đại gia" ở hành lang.
Gia Phù kìm nữa khẩn trương, thẳng tắp, hai mắt về phía cửa, hai bàn tay giấu trong tay áo rộng, mười ngón tay siết chặt . Lưu ma ma cũng thấy, dẫn tỳ nữ vội vàng đón. Chỉ thấy cửa khẽ kẽo kẹt một tiếng, một bóng bước động phòng, Bùi Hữu An về.
Hắn thoạt cũng uống nhiều rượu, bước khá vững, khi , tự cởi mũ quan, lệnh tất cả lui xuống. Lưu ma ma Gia Phù một cái, hiệu bảo nàng lên hầu hạ, mang theo gương mặt tươi , dẫn các tỳ nữ khỏi phòng, đóng cửa .
Sau hơn một năm, đêm nay, thấy Bùi Hữu An xuất hiện mặt , như lúc nãy, xung quanh tất cả đều là , giờ chỉ còn hai họ. Tim Gia Phù đập nhanh như bay, nhớ lời dặn dò, nàng lấy bình tĩnh, từ mép giường nơi cả đêm dậy, nhẹ nhàng đến lưng , lấy hết dũng khí, nhẹ giọng : "Phu quân, đến y phục cho ."
Bùi Hữu An lưng về phía nàng, đang tự cởi áo khoác ngoài. Nghe thấy nàng chuyện từ phía , động tác khựng , đầu, nàng một cái.
Hai gần, Gia Phù cuối cùng cũng rõ. Tối nay hẳn uống nhiều rượu, nhưng hai mắt vẫn còn vương vấn một tầng men say nhàn nhạt.
Hắn "ừm" một tiếng, "Làm phiền", đặt chiếc áo khoác ngoài cởi xuống tay nàng, xoay lướt qua nàng, tự xuống mép giường.
Gia Phù trấn tĩnh một chút, tay cầm áo, nhớ cảnh tượng khi nàng cùng ở Võ Định, khi đó mỗi tối trở về, nàng luôn giành với thị nữ để đón áo cởi . Đôi khi sẽ một tiếng, đôi khi cũng chẳng biểu cảm gì, nhưng nàng bao giờ thấy chút gì .
Đêm nay trở thành phu quân của nàng, nàng là thê tử của . Thế nhưng khách khí như .
Gia Phù đặt áo gọn gàng, xoay , chậm rãi tới bên cạnh .
Hắn bên mép giường, nàng thì bên cạnh , hai mắt chớp.
Nến đỏ cháy sáng, bóng tối lướt . Hai nhất thời ai lời nào.
Một lát , dường như phảng phất say, chống đỡ rượu, đưa tay xoa xoa trán, mắt cũng nàng, mơ hồ chỉ một câu: "Không còn sớm nữa, nàng cũng nghỉ ngơi ." Nói xong, liền xuống, vẫn còn ba lớp áo từ trong ngoài, thoạt chỉnh chỉnh tề tề vô cùng gọn gàng, một nếp nhăn.
Gia Phù khẽ "ừm" một tiếng, xoay đưa lưng về phía , từ từ cởi áo, cởi đến khi chỉ còn áo lót, nhẹ nhàng leo lên giường, cuối cùng xuống bên cạnh .
Nàng co , mặt về phía , cùng ngủ chung một chiếc gối gấm dài thêu hoa văn Văn Vương Bách Tử Vạn Phúc, nhưng giữa hai cách một một thước. Hắn ngửa, vẫn nhắm mắt, dường như ngủ say, thở đều đều, ngay cả lông mi cũng động đậy.
Gia Phù ban đầu cũng nhắm mắt, từ từ mở , chăm chú nửa khuôn mặt nghiêng của đang lộ mắt . Nhìn lâu, nhớ lời dặn dò, nhiều do dự, cuối cùng nàng cũng lấy hết dũng khí, từ từ xích gần hơn một chút, đưa một cánh tay mềm mại , nhẹ nhàng vòng qua eo .
Đầu lông mi Bùi Hữu An khẽ động đậy.
Gia Phù vẫn còn thức, chút dám .
"Phu quân..."
Gia Phù khẽ gọi, giọng nhỏ đến mức gần như thấy, lông mi khẽ run, nhắm mắt , đầu khẽ tựa một bên vai .
Bùi Hữu An đáp , cũng đẩy nàng . Một lát , : "Ta cưới nàng, sẽ bảo hộ nàng chu . Từ nay về , nàng thành thật, đừng động đến những ý nghĩ nên nữa." Giọng điệu bình tĩnh.
Gia Phù giật , thể liền cứng đờ , từ từ mở mắt, ngẩng mặt lên.
Hắn cũng mở mắt , nghiêng mặt sang, ánh mắt hai giao gối.
Đôi mắt đen láy, ánh mắt lạnh lùng, một chút dịu dàng.
Vẻ ửng hồng mặt Gia Phù dần dần phai , cánh tay đang vòng qua eo cũng từ từ rụt .
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!