Chương 41: (Vô Đề)

Đêm khuya, Bùi Hữu An cuối cùng cũng thoát khỏi việc, bước chân đặt cổng Vệ Quốc Công phủ.

Đến giờ , Quốc công phủ đèn đuốc vẫn còn sáng trưng, một ai ngủ, cả phủ đều đang chờ trở về.

Hơn một năm gặp, Bùi Toàn và Mạnh nhị phu nhân cùng con trai Bùi Tu Lạc đón. Vợ chồng họ mặt mày tươi , vô cùng ân cần. Bùi Tu Lạc cung kính hành lễ, nét mặt đầy ngưỡng mộ.

Tân phu nhân cũng nghỉ ngơi, khi xuất hiện, mặt cũng tươi , nhưng son phấn cũng che giấu vẻ xanh xao sâu thẳm khuôn mặt bà.

Đợi Bùi Hữu An hành lễ xong, bà miễn cưỡng : "Cả nhà đều mong con về. Chỉ là nhị con, gần đây bệnh, mới uống thuốc xong, chắc là chống đỡ nên ngủ . Hay gọi đánh thức nó dậy..."

Bùi Hữu An : "Nhị cứ an tâm dưỡng bệnh, cần kinh động." Nói , sang Ngọc Châu tiếng mà : "Tổ mẫu ngủ ?"

Ngọc Châu đến gần, chào Bùi Hữu An: "Lão phu nhân vẫn ngủ."

"Đã còn sớm nữa, phiền mẫu , thúc phụ, thúc mẫu đợi đến giờ , tất cả đều là của Hữu An. Xin hãy nghỉ ngơi sớm cho khỏe."

Vợ chồng Bùi Toàn Bùi Hữu An gặp lão thái thái, gật đầu.

Tân phu nhân bóng lưng Bùi Hữu An khuất dần, nụ môi từ từ đông cứng.

"Tẩu tẩu phúc thật. Bây giờ, Hữu An là Hoàng thượng trọng dụng, tước vị của Tu Chử, chẳng chỉ là một lời thôi . Sau tẩu tẩu, cứ chờ mà hưởng phúc thôi!"

Mạnh nhị phu nhân tủm tỉm , Tân phu nhân.

Tân phu nhân nhận cảm xúc thật ẩn giấu nụ .

Mạnh nhị phu nhân như một con rắn độc ẩn trong góc tối, chắc chắn sớm điều gì đó, đang châm chọc, khinh bỉ bà, hả hê, chỉ là nữ nhân xảo quyệt , ngày thường bề ngoài giả tạo quá mức mà thôi.

Nghĩ đến sự sỉ nhục mà con trai đang chịu đựng, Tân phu nhân run rẩy khắp , hận thể lao lên xé toạc lớp mặt nạ giả tạo của Mạnh nhị phu nhân .

bà thể gì.

Móng tay Tân phu nhân cắm sâu lòng bàn tay, ánh mắt di chuyển vô định, miễn cưỡng : " , thật ..."

Bùi Hữu An quỳ mặt Bùi lão phu nhân, cúi đầu lạy.

Lần cuối cùng hai bà cháu gặp là dịp đại thọ của lão phu nhân. Chớp mắt một cái, thời thế đổi, đất trời đảo lộn. Số phận những trong căn trạch cũng thăng trầm như sóng biển, phút như cánh bèo trôi dạt, phút rực rỡ huy hoàng. Cuộc đời như một vở kịch, chắc cũng chỉ đến thế mà thôi.

Lần nữa thấy trưởng tôn quỳ chân, cụ bà khỏi vui mừng và xúc động. nhanh, cảm xúc định , ánh mắt lướt qua bộ áo ban thưởng lộng lẫy mà Bùi Hữu An vẫn cởi.

Bùi Hữu An ngước mặt lên : "Chuyện tôn nhi cầu xin tổ mẫu, giữa chừng nhiều vướng mắc, tôn nhi cũng , nhất định sẽ khó tổ mẫu. Dù , tổ mẫu vẫn giúp tôn nhi đạt tâm nguyện. Tôn nhi hổ thẹn, vô cùng cảm kích!"

Hơn một năm qua, dù Bùi Hữu An cách Tuyền Châu vạn dặm xa xôi, nhưng vẫn luôn giữ lời hứa năm xưa với Gia Phù. Nhà họ Chân của Bùi Hữu An âm thầm theo dõi. Khi Tuần phủ Phúc Kiến mang thánh chỉ đến nhà họ Chân, đó đưa Gia Phù kinh, ngay khi đoàn còn đang đường, tin tức chuyển đến tay Bùi lão phu nhân.

Đó là một bức thư mà Bùi Hữu An chuẩn sẵn cho tổ mẫu . Trong thư rằng Bùi Hữu An lấy con gái nhà họ Chân vợ, nhưng bất do kỷ, phiêu bạt bên ngoài. Nếu tổ mẫu nhận bức thư , tức là khi Bùi Hữu An thể tự bảo vệ nàng nữa, khẩn cầu tổ mẫu nhất định tay giúp đỡ.

Lão phu nhân Bùi Hữu An, ban đầu gì, lâu , mới chậm rãi : "Hữu An, chuyện , con quả thực khó tổ mẫu . Nhà họ Chân và nhị con từng ý định hôn sự. Nay đổi sang con cưới, tuy chút bất tiện, nhưng cũng chuyện gì quá lớn. Điều thực sự khó khăn, là nàng dính líu đến Thái tử. Con giành với Thái tử, chuyện hề nhỏ. Tổ mẫu ban đầu đồng ý với con..."

Giọng bà dần nhỏ , xuất thần một lát, ánh mắt tiêu điều, như chìm hồi ức nào đó.

"Tổ mẫu sống đến ngày nay, chuyện thấy cũng ít. Phúc hẳn là phúc, họa lẽ hẳn là họa. Con từ nhỏ hiểu chuyện, nặng nhẹ. Từ nhỏ đến lớn, đây là đầu tiên thấy con cầu xin tổ mẫu việc cho con, còn là chuyện chung đại sự. Con mở lời như , tổ mẫu nỡ lòng giúp con thành ?"

Bà thở dài một tiếng, vài phần bất lực, vài phần thanh thản.

Mắt Bùi Hữu An long lanh ánh lệ, cúi đầu : "Tôn nhi tùy hứng, may nhờ tổ mẫu yêu thương, mới thành ."

Môi Bùi lão phu nhân nở nụ , đưa tay đặt lên đầu trưởng tôn đang cúi xuống, yêu thương vuốt ve một lát, lệnh dậy.

Bùi Hữu An dậy, đỡ bà nội thất, xuống bên giường. Như ngày xưa quỳ xuống, cởi giày cho bà.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!